Cảnh sát đến rồi, dẫn Thẩm Niệm Niệm đi.
Diệp Ân Tuấn đều đã làm chuyện Thẩm Hạ Lan vốn dĩ muốn làm rồi, trong lòng Thẩm Hạ Lan rất phức tạp.
Giờ nếu như không chuyện gì, bọn họ có lẽ vẫn là đôi vợ chồng ân ái nhất, cô vẫn là bảo bối được Diệp Ân Tuấn nâng niu trong lòng bàn tay, nhưng bây giờ tất cả đều đã khác rồi.
Tình cảm cô không buông được, lại bắt buộc ép bản thân buông xuống.
Tâm trạng của Thẩm Hạ Lan rất tệ, nhưng cũng biết bản thân không thể tiếp tục cứ như vậy được. .
Tiên Hiệp HayLam Tử Thất bên kia đang tiến hành huấn luyện đặc biệt, cô bên này cũng bắt buộc phải bắt đầu hành động rồi.
Cô bây giờ đối với bên này hoàn toàn mù tịt, không biết nên bắt tay từ đâu mới đúng.
Nói là muốn mở công ty điện ảnh và truyền thông, nhưng cần chuẩn bị thứ gì, rồi tìm ai giúp những chuyện này đều là một vấn đề.
Thẩm Hạ Lan bảo Lam Thần đi nghe ngóng, cô thì nhân cơ hội nâng cao trình độ đàn.
Khi Lam Thần ở đại sảnh của công ty điện ảnh và truyền thông, cuộc thi thiết kế xe hơi ở bên Hải Thành cũng bắt đầu rồi.
Thẩm Hạ Lan tuy đã từ bỏ, nhưng vẫn vào ngày này mở máy tính ra, xem livestream hiện trường.
Người tham gia thi đầu vòng sơ khảo tổng cộng có mười mười.
Khi bản vẽ thiết kế của mỗi một người xuất hiện ở trên màn hình lớn, Thẩm Hạ Lan đều cảm thấy trước mắt chợt sáng lên.
Thật sự là suy nghĩ của mỗi người đều khác nhau, thứ sáng tạo ra cũng không khác.
Thẩm Hạ Lan chăm chú xem, đột nhiên bị một bản thiết kế thu hút.
Cô hơi nhíu mày, chụp lại bản thiết kế này.
Đây là một người tham gia thi đấu tên Lưu Diễm Phương, còn là một người mới, trước đây chưa từng cho ra bấy kỳ sản phẩm thiết kế nào.
Mắt của Thẩm Hạ Lan hơi nheo lại.
Cô không khỏi lấy ra thiết kế của mình, rồi đối chiếu với thiết kế của Lưu Diễm Phương này, tuy đã thay đổi vài nét, nhưng khung sườn tổng thể vẫn giống nhau!
Lưu Diễm Phương này đã sao chép bản thiết kế của cô!
Khi Thẩm Hạ Lan ý thức được điều này, không khỏi có hơi tức giận.
Người làm thiết kế đều có một tật, đồ mình thiết kế ra thì giống như con của mình vậy, người khác trộm rồi, thì tương đương với việc trộm con của mình, cảm giác đó đừng nói khiến người khác phản cảm và tức giận cỡ nào.
Thẩm Hạ Lan trực tiếp gọi một cuộc cho hiện trường cuộc thi đấu.
“Thiết kế của Lưu Diễm Phương này là sao chép của tôi, tuy tôi không có tham gia thi đấu, nhưng cũng không thể vì thế mà để người khác lấy đồ của tôi ra ngoài lừa gạt, tôi là Lisa.”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp nói ra tên nhà thiết kế của mình.
Người chủ trì cuộc thi sau khi nhận được cuộc gọi này thì rất bàng hoàng, ra hiệu tạm dừng cuộc thi, hơn nữa tiến hành khảo sát và điều tra chuyện sao chép này.
Thẩm Hạ Lan nói ra địa chỉ của mình, đối phương yêu cầu cô cung cấp bản thảo và thiết kế gốc.
Vấn đề này khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững người.
Tắt cả bản thảo thiết kế và thời gian quá trình thiết kế của cô đều trong máy tính ở nhà tổ nhà họ Diệp ở Hải Thành, hiện nay cô không thể lấy ra được.
Khi Thẩm Hạ Lan không biết nên làm như nào mới tốt, bên Diệp Ân Tuấn trực tiếp gửi ảnh chụp tất cả các bản thảo thiết kế, bản phác thảo, hiệu đính và thời gian thiết kế qua.
Trái tim của Thẩm Hạ Lan khẽ động, chua chát, đau đớn.
Cô dừng lại một lát, vẫn là gửi những ảnh chụp này cho người chủ trì cuộc thi đấu.
Bên kia vừa nhìn thì cái gì cũng hiểu rồi.
Lưu Diễm Phương này bởi vì chuyện sao chép mà bị loại thẳng tên, hơn nữa trong giới thiết kế sau này cũng không có chỗ dung thân.
Lưu Diễm Phương xấu hỗ rời đi, lại bị người của Diệp Ân Tuấn chặn lại.
“Ai kêu cô làm như vậy?”
Diệp Ân Tuấn khinh thường dùng bạo lực với cô gái, có điều khí tức và uy áp giận dữ đó vẫn khiến Lưu Diễm Phương bị dọa khóc.
“Tôi, tôi không biết làm như vậy hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, tôi chỉ là cần một khoản tiền, hy vọng sau khi đạt được giải thưởng có tiền có thể chữa bệnh cho mẹ tôi, tôi cũng có thể có tiền đồ tốt hơn, tôi thật sự không ngờ lại nghiêm trọng như vậy, xin lỗi.”