Thời gian cứ vậy trôi qua, cuối cùng cũng đã đến sinh thần 15 tuổi của Giai Hy, khắp nơi đều là không khí náo nhiệt cùng vẻ tất bận của người hầu để chuẩn bị cho yến tiệc.
" Công chúa, sắp đến giờ tổ chức yến tiệc rồi, người mau dậy để chúng nô tì sửa soạn ạ. " Nô tì A gấp gáp gọi Giai Hy đang ngủ như heo trên giường dậy.
" Một chút nữa thôi. " Hôm qua cô cày phim cùng hệ thống, ai ngờ chớp mắt một cái đã là 12 giờ trưa hôm sau, giờ thật sự chỉ muốn ngủ thôi, yến tiệc gì đó vẫn là hủy đi.
Thấy công chúa vẫn nằm bất động ở chỗ đó, nô tì A bất lực đành phải gọi tổng quản tìm hoàng thượng đến. Vân Giai Thụy nghe xong thì ngao ngán lắc đầu. Haiz, vậy mà vẫn còn ngủ. Sau đó đi đến Ngọc Thần Cung.
Nhìn Giai Hy ôm chăn ngủ ngon lành, hắn khẽ phì cười, cúi người chỉnh lại tư thế cho cô rồi sai người chuẩn bị bồn tắm trước còn mình thì bắt đầu công cuộc gọi heo con dậy.
Vài phút sau, Giai Hy không chịu được sự phiền nhiễu của Vân Giai Thụy liền ngồi dậy, trừng mắt nhìn hắn như kẻ thù giết cha, má hơi phồng lên trông cực đáng yêu. Không tự chủ vươn tay ra bẹo má cô, đáp lại chính là dấu răng huyền thoại in trên cánh tay.
Bực bội trèo xuống giường, Giai Hy tức giận đuổi Vân Giai Thụy ra ngoài. Hứ, dám phá hỏng giấc ngủ quý giá của ta. Dù có là thần ta cũng không nể mặt đâu.
" Công chúa, đã chuẩn bị xong bồn tắm cho người rồi ạ. "
" Ta biết rồi, lui hết ra ngoài đi. "
Mặc bộ y phục mà tên hoàng đế chết tiệt kia mang đến, Giai Hy biếng nhác ngồi xuống cho nô tì sửa soạn, thỉnh thoảng đưa tay ngáp vài cái. Chậc, vẫn còn buồn ngủ quá đi.
" Sửa soạn xong rồi, người xem có hài lòng không ạ. "
Cô đưa mắt nhìn thiếu nữ trong gương, dung mạo xinh đẹp, trong sáng lúc trước nay trang điểm vào thêm mấy phần mị lực cùng quyến rũ, mái tóc đen được búi cầu kì cài thêm chiếc trâm ngọc tinh xảo, làn da trắng ngần, mịn màng, cả người tỏa ra hương anh túc mê hoặc chết người.
Giai Hy đứng lên di chuyển đến nơi diễn ra yến tiệc, đóa mẫu đơn được thêu trên tà váy tím chuyển động theo từng bước chân của cô.
Miễn cưỡng mỉm cười, Giai Hy khoác tay Vân Giai Thụy tiến vào chính điện, dọc hành trình không quên quắc mắt trừng hắn. Hừ, thù hôm nay ta vẫn chưa quên đâu, kết thúc yến tiệc xem ta trả thù người thế người.
An vị trên ghế của mình, cô liếc mắt tìm kiếm Tuệ Ly, rốt cuộc cũng tìm thấy thân ảnh của cô ta.Hôm nay Tuệ Ly mặc bạch y đơn giản khác biệt với đàn oanh oanh yến yến kia. Bề ngoài cũng không phải xinh đẹp hiếm có lắm nhưng khí chất lạnh lùng bao quanh rất thu hút mấy tên nam nhân. Nhưng lại khiến nhiều nữ quyến không ưa gì cô ta.
Và tất nhiên đã không ưa thì sẽ có hãm hại rồi, thứ muội của Tuệ Ly chút nữa sẽ cố tình bảo cô ta biểu diễn để làm bẽ mặt, tiếc là lại làm người ta trở thành trung tâm, còn hút hồn được Thái Tử ngoại quốc cùng tướng quân Âu Chính Thiên. Nhấp nhẹ chút rượu, Giai Hy nheo mắt đón chờ kịch hay sắp diễn ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT