[ Rất lợi hại đó, không chỉ không gian cực rộng, linh khí nồng đậm có thể tự sản sinh mà linh tuyền trong đó còn có thể rèn luyện linh hồn, tẩm bổ cơ thể, thải chất độc,... thời gian trong đây còn bị ngưng đọng giúp cho đồ vật tươi sống không bị hỏng. Bình thường nếu muốn có một vòng tay không gian thì chỉ có thể rút thưởng thôi, vừa tốn tích phân tỉ lệ trúng lại cực thấp 1 / 1000. Mà vòng tay không gian siêu hiếm này mới được ra mắt thời gian gần đây thôi, không ngờ kí chủ mở quà tân thủ lại trúng được, nếu tôi mà đem tin này đi khoe thì khối hệ thống cùng linh hồn xuyên việt sẽ tức hộc máu cho xem. ]
- Lợi hại thật đó.
[ Kí chủ có muốn xem bảng thông tin mới của mình không? ]
Đạo cụ: Mùi hương cơ thể anh túc, vòng tay không gian siêu hiếm
Tích phân: 100
Năng lượng: 0 / 1000000 ]
Giai Hy mải miết buôn chuyện cùng hệ thống mà vô tình quên lãng lời nói lúc trước của giáo viên, khiến khuôn mặt của vụ giáo viên kia càng ngày càng đen.
" Nhìn bộ dáng của cô ta kìa, đúng là không biết xấu hổ mà. "
" Không biết nhà trường làm gì mà cho loại nhà nghèo lẳng lơ này vào đây học nữa, thật ô uế quá đi. "
" Mặt dày không biết liêm sỉ. "
...
Nhận lấy những ánh mắt khinh bỉ cùng lời nói châm chọc của bạn học trong lớp, cô lúc này mới nhận ra mình đang trong hoàn cảnh nào. Cũng quá xui xẻo đi!
" Mọi người đừng xúc phạm Giai Hy như vậy, dù sao để dành được học bổng vô đây cũng vô cùng khó, lần đầu tiếp xúc với môi trường mới có thể không cậu ấy hơi hoảng nên mới không có phép tắc như vậy. "
[ Kí chủ, đó chính là Lâm Tuyết. ]
Cô đưa mắt đánh giá cô gái ngồi ở giữa lớp học: khuôn mặt thanh thuần, mắt to tròn trong sáng, môi anh đào nhỏ xinh, mặc dù không được xinh đẹp như tưởng tượng nhưng lại có một khí chất ngây thơ, trong sáng chọc người ta thương.
Chẳng trách dù Lâm Gia biết cô ta giết chết con gái ruột của mình mà vẫn tha thứ, còn tặng cho cô ta 5% cổ phần làm sính lễ.
" Lâm Tuyết, cậu quan tâm cô ta làm gì. "" Mấy hôm trước cô ta còn đẩy cậu ngã, vậy mà giờ cậu lại đi nói giúp cô ta, cậu lương thiện quá đó. "
" Nhưng... " Lâm Tuyết liếc mắt về phía cô đầy vẻ đồng tình,nhưng sự chế nhạo chợt lóe trong mắt cô ta vẫn bị Giai Hy bắt gặp.
Ha, đừng nhìn cô ta nói vậy mà bị lừa, nhìn thì đang nói giúp đấy nhưng thực chất là phê phán cô không hiểu phép tắc, là loại dân đen thấp hèn không vươn tới được hào môn.
- Hệ thống, hiện tại đang trong giai đoạn nào của kí ức?
[ Hiện tại kí chủ vừa bị Lâm Tuyết gài bẫy, gây hiểu nhầm với bạn học. ]
Nghe hệ thống nói xong, môi Giai Hy vô thức tạo một nụ cười quỷ dị, khiến hệ thống cùng bạn học trong lớp ớn lạnh.
Lâm Tuyết, tôi sẽ chơi đùa với cô thật vui vẻ đó nên đừng bỏ cuộc quá sớm nha.
[... ] Kí chủ cười thật đáng sợ, dọa tè bổn bảo bảo mà.
- -- Tiểu kịch trường ---
Nam chủ nào đó: Tại sao ta vẫn chưa lên sân khấu vậy?
Giai Hy: Tại vì ngươi xấu, yếu gà, ngu ngốc,...
Nam chủ nào đó: O^O / tủi thân-ing /
Tác giả: Không phải.
Nam chủ nào đó: Vậy tại sao?
Tác giả: Ngươi là con ghẻ.
Giai Hy: Haha / cười sặc sụa /
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT