Giọng nói của Lâm Thanh Diện vừa rơi xuống, chín con rồng trong kết giới đồng loạt gầm lên, sau đó tất cả đều đổ dồn ánh mắt vào năm người Maksim.

Thân thể của năm người đều bị tiếng gầm của những con rồng kia dọa sợ đến mức run rẩy.

“Đội…đội trưởng, lúc nãy anh không nên khiêu khích anh ta, bây giờ chín con rồng này đều nhìn chằm chằm vào chúng ta, nếu như bọn chúng cùng tấn công, hôm nay chúng ta sợ là ngay cả xương đầu cũng không còn.” Một đội viên nói với Maksim.

Maksim quay đầu lại lườm anh ta, nói: “Cho dù tôi không nói như vậy, cậu nghĩ anh ta sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?”

“Chuyện đến mức này, chúng ta chỉ có thể liều mạng, chỉ cần một người trong số chúng ta chạy về được, nói cho vị cao nhân kia biết chuyện xảy ra ở đây, chắc chắn ông ấy sẽ có cách ứng phó.”

Trên khuôn mặt bốn người còn lại đều lộ ra vẻ nghiêm trọng, không ngờ tình thế lúc nãy còn nằm trong sự kiểm soát của bọn họ, bây giờ lại bắt đầu nghĩ cách chạy trốn.

Thủ đoạn của người nước C, quả nhiên không đơn giản như bọn họ nghĩ.

Xem ra lần sau nếu muốn tiến hành kế hoạch ám sát, trước tiên nhất định phải làm rõ địa điểm ám sát có rồng thần không mới ra tay.

Đây là suy nghĩ thống nhất trong lòng mấy người này.

Maksim nheo mắt nhìn Lâm Thanh Diện bên ngoài kết giới, sau đó nhỏ giọng nói với mấy đội viên của mình: “Lát nữa chúng ta chia nhau ra để hành động, cùng lúc đối phó với 5 người chúng ta, chắc chắn anh ta sẽ vô cùng tốn sức, chỉ cần có một chút sơ suất, chúng ta sẽ có cơ hội chạy trốn.”

“Tiếp theo có kết quả như thế nào, chỉ có thể xem vận may của chúng ta.”

Bốn người đều gật đầu, đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc đi đến cái chết.

Khóe miệng Lâm Thanh Diện cong lên, đám người Maksim vẫn không hiểu rốt cuộc Lâm Thanh Diện có thủ đoạn gì.

Anh ta cứ nghĩ là chỉ cần nhỏ giọng, Lâm Thanh Diện sẽ không nghe thấy, thực ra tất cả mọi thứ ở hiện trường đều nằm trong tầm kiểm soát thần niệm của Lâm Thanh Diện, cho dù bọn họ có bất kỳ chuyển động nhỏ nào, Lâm Thanh Diện đều có thể phát hiện ra ngay lập tức.

Anh ta không định cho 5 người kia có cơ hội chạy thoát, ngay khi Maksim vừa nói xong, chín con rồng thần trong không trung đã lao về phía 5 người Maksim.

Sắc mặt Maksim lập tức thay đổi, vội vàng hét lên: “Mau tản ra, đáng chết, tên này lại đuổi cùng giết tận như vậy, lại không cho chúng ta thời gian thở!”

Năm người lập tức lao về các hướng khác nhau.

Nhưng tốc độ của rồng thần không chậm hơn bọn họ, hơn nữa Lâm Thanh Diện còn tấn công trước.

Chín con rồng thần, cùng há miệng ra, chín luồng sức mạnh phun về phía năm người Maksim.

Dựa vào phạm vi tấn công của rồng thần, cho dù năm người bọn họ có tản ra, cũng không thể chạy thoát được.

Bọn họ vẫn chưa nhận ra, cửu long trói sát trận này rốt cuộc có sức mạnh đáng sợ đến mức nào.

Maksim chỉ cảm thấy hoa hết cả mắt, sau đó cả người bị một sức mạnh cuồng bạo quấn lấy.

Trái tim của anh ta bắt đầu run rẩy, anh ta giải phóng tất cả sức mạnh của mình, muốn ngăn chặn sự tấn công của sức mạnh này.

Nhưng bây giờ cho dù anh ta làm gì, đều vô ích, thực lực của hoa kình sơ kỳ, căn bản không đủ đối phó với sức mạnh của trận pháp này.

Sau đó, Maksim mất đi tri giác, mất đi tất cả nhận thức.

Bốn đội viên còn lại cũng có cảm giác giống như Maksim, bọn họ lao về phía trước khoảng mười mấy mét, nhưng chớp mắt đã bị sức mạnh của trận pháp quấn lấy. truyện teen hay

Những người ở bên ngoài kết giới chỉ có thể nhìn thấy chín rồng thần bay trên không trung, sau đó lần lượt phun ra một luồng sức mạnh đơn thuần, sức mạnh này hội tụ lại với nhau, khiến bầu trời trở thành một màu trắng mênh mông.

“Cái, cái này thật sự là sức mạnh mà con người có thể làm ra sao?”

“Cái này sợ là đã có thể được gọi là phép màu? Lâm Thanh Diện thực sự lợi hại như vậy sao? Lẽ nào anh ta đã có uy lực của thần linh?”

“Có lẽ không phải là Lâm Thanh Diện phát ra uy lực, nếu như anh ta thật sự có loại uy lực này, lúc đầu có lẽ đã giải quyết xong năm người của nước Sa kia rồi, sau khi anh ta chiến đấu một hồi, mới dùng thủ đoạn này, chắc chắn đây nhất định là uy lực do một bảo vật có sức mạnh to lớn đến mức chúng ta không thể tưởng tượng được tạo thành.”

“Phù, cho dù như thế nào, hôm nay tôi cũng xem như đã được mở rộng tầm mắt, quá trình truyền bá và tiếp thu võ thuật của nước C của tôi quả nhiên uyên bác, trên thế giới này, còn có bao nhiêu người đáng sợ mà chúng ta không biết.”

….

Sau cuộc tấn công của chín con rồng thần, tất cả sức mạnh dự trữ để chống đỡ sự xoay chuyển của trận pháp trong trận bàn cũng cạn kiệt.

Hình bóng của rồng thần cũng mờ dần, kết giới cũng biến mất, cuối cùng toàn bộ đều quay về giữa trận bàn.

Trong trận bàn Cửu Long Trói Sát Trận này, sức mạnh dự trữ tổng cộng sẽ dùng 3 lần trận pháp, hôm nay Lâm Thanh Diện đã dùng một lần, vẫn còn hai lần nữa.

Nhìn về phía năm người Maksim lúc nãy, trên mặt đất, xuất hiện một cái hố rất lớn, dường như sắp bao phủ toàn bộ quảng trường.

Ở giữa cái hố, có năm bộ xương đã cháy thành than, chính là thi thể của năm người Maksim.

Lúc này, bọn họ đều chỉ còn lại bộ xương, những thứ khác đều hóa thành tro trong quá trình chà sát của sức mạnh khổng lồ lúc nãy.

Nhìn thấy năm người Maksim chết, Lâm Thanh Diện cũng lặng lẽ thở phào một hơi, sau đó nhanh chóng lao về phía trung tâm của cái hố, nhặt trận bàn đang rơi trên mặt đất lên.

Lâm Thanh Diện chứng kiến uy lực của cửu long trói sót trận, bây giờ trận bàn này đã trở thành bảo bối quan trọng của mình.

Đây chính là bảo bối có thể cứu mạng mình trong thời khắc quan trọng, Lâm Thanh Diện sao có thể không xem trọng chứ.

Có trận bàn này, Lâm Thanh Diện cảm thấy cho dù một mình mình chạm trán với quân đội của nước Sa, cũng có thể khiến bọn họ thất bại thảm hại một cách dễ dàng.

Đương nhiên, nếu như đối phương dùng vũ khí hạt nhân, vậy thì phải nói cách khác.

Sau khi nhặt trận bàn lên, Lâm Thanh Diện không hề liếc nhìn thi thể của năm người kia, quay người đi về phía Phương Tôn.

Sau khi năm người của nước Sa bị đánh bại, những người đến tham gia buổi tiệc cũng nhanh chóng tập trung về phía Phương Tôn.

Bọn họ nhìn hướng mà Lâm Thanh Diện đi qua, trên mặt đều lộ ra vẻ kính nể.

Giây phút này Lâm Thanh Diện ở trong mắt bọn họ chính là một vị anh hùng chân chính.

Nếu như không có Lâm Thanh Diện, những người ở hiện trường sợ là không thể thoát khỏi.

Lâm Thanh Diện đi đến trước mặt Phương Tôn, nhìn chằm chằm vào anh ta, hỏi: “Lão Phương, ông không sao chứ?”

Khuôn mặt Phương Tôn tràn đầy sự kích động, lắc đầu, nói: “Tôi không sao, ngược lại là cậu đó, làm ra cảnh tượng đáng sợ kia, chắc chắn phải chịu áp lực rất lớn?”

Lâm Thanh Diện cười, nói thực lòng anh dùng sức mạnh thần hồn để khởi động trận pháp, cũng không có quá nhiều áp lực.

Nhưng dùng bí pháp quả thật rất nặng nề.

“Tạm thời tôi không sao, lão Phương đã không sao vậy tôi đi tìm một nơi để nghỉ ngơi trước, có thể tôi phải ngủ mấy ngày, hi vọng mấy ngày này không có ai đến làm phiền tôi.” Lâm Thanh Diện nói.

Phương Tôn gật đầu, nói: “Cậu yên tâm, sau ngày hôm nay, những người của nước Sa kia, đừng ai nghĩ đến chuyện đột nhập vào nước C của tôi.

Lâm Thanh Diện “ừ” một tiếng, sau đó quay người đi về phía căn phòng mà Phương Tôn đã chuẩn bị cho anh.

Đúng lúc này, sau lưng anh vang lên tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play