Sau khi ổn định thân hình ở giữa sân, Mạnh Trường Vân nheo mắt lại nhìn
về phía Lâm Thanh Diện, trong biểu cảm có mang theo một tia kinh ngạc.
“Thằng nhóc, tại sao thực lực của cậu lại kỳ quái như vậy, rõ ràng là
cầm binh khí nhưng mà lại có thể phát huy ra uy lực của Hóa Cảnh, cậu
không hiểu cách biến hóa nội kình à?” Mạnh Trường Vân mở miệng hỏi một
câu.
Lâm Thanh Diện cười nói: “Tôi chỉ là nửa bước Hóa Cảnh, cho nên còn mượn binh khí để phát huy thực lực.”
Mạnh Trường Vân trừng mắt, lần đầu tiên Mạnh Trường Vân nghe thấy loại cảnh giới nửa bước Hóa Cảnh thế này.
Đồng thời trong lòng của ông ta cũng bởi vì tài năng của Lâm Thanh Diện
mà cảm thấy kinh ngạc, thằng nhóc này trông có vẻ cũng mới hơn hai mươi
tuổi, vậy mà đã đạt đến cái gọi là nửa bước Hóa Cảnh, quả thật kinh
khủng.
Nhưng mà cho dù có lợi hại hơn nữa thì Lâm Thanh Diện cũng còn chưa đạt
đến Hóa Cảnh chân chính, đối với Mạnh Trường Vân mà nói vậy thì không có bất cứ uy hiếp nào.
Chỉ cần bây giờ ông ta giết Lâm Thanh Diện chết đi, vậy thì tất cả tiềm lực và tài năng cũng chỉ là mây bay mà thôi.
“Thằng nhóc, tài năng của cậu tốt như vậy, vậy mà cứ phải tìm cái chết,
đúng là đầu óc bị lừa đá mà. Cậu thật sự cho rằng tài năng của mình
không tồi, vậy thì có thể thách đấu với một cao thủ Hóa Cảnh trung kỳ?”
Mạnh Trường Vân cười nhạo hỏi một câu.
Lâm Thanh Diện cười nói: “Có lẽ là tôi thật sự có thể dựa vào tài năng này mà đánh bại ông.”
“Đúng là nằm mơ!” Mạnh Trường Vân nói một câu không hề nể mặt chút nào.
Tần Tu ngã trên mặt đất, cũng bất đắc dĩ lắc đầu lẩm bẩm nói: “Thật là
đáng tiếc, dựa vào tài năng của cậu ta, muốn đạt được Hóa Cảnh chẳng qua là vấn đề thời gian, nếu như cậu ta có thể nhịn nhục thì nói không
chừng sau này còn có thể tìm Mạnh Trường Vân báo thù, bây giờ đứng ra
vậy là muốn chết rồi.”
Lâm Thanh Diện không tiếp tục nói nhảm nữa, cầm Thôn Chính đi ra bên ngoài, thể nội huyền kình tuôn ra bao trùm trên thanh đao.
Mạnh Trường Vân thấy thế cũng không nói gì nữa, bàn tay vung lên, cây đao xuất hiện trong tay của ông ta một lần nữa.
“Bây giờ tôi sẽ cho cậu biết chân chính cao thủ Hóa Cảnh có sức mạnh như thế nào.”
Vừa mới nói xong, một lưỡi dao đã nhanh chóng bổ về phía của Lâm Thanh Diện, uy thế cực lớn làm lay động trời đất.
Lâm Thanh Diện không dám thờ ơ chút nào, lúc này anh cũng tung ra hết
toàn bộ sức lực của mình ngưng tụ trên thân đao chém ra phía trước.
Thôn Chính cùng với lưỡi dao chạm vào nhau, một làn sóng đáng sợ nổ ra giữa hai người bọn họ và phân tán ra bốn phía.
Trong phút chốc cánh cửa pha lê của biệt thự đằng sau lưng Lâm Thanh
Diện vỡ vụn, những người đứng ở bên trong biệt thự đều bị làn sóng này
đánh cho làm ngã xuống đất.
Một chiêu này của Lâm Thanh Diện mặc dù là phí sức nhưng mà đã thành công hóa giải lực lượng của Mạnh Trường Vân.
Mạnh Trường Vân nhìn thấy cảnh tượng này, lông mày cũng nhíu lại lần
nữa, không ngờ đến Lâm Thanh Diện có thể đón được một chiêu này của ông
ta.
Dù sao thì một kích toàn lực của Hóa Cảnh trung kỳ cũng không phải là
thứ mà một người chỉ vừa mới đặt chân đến Hóa Cảnh có thể so sánh được.
Thật ra thì Lâm Thanh Diện cũng cảm thấy hơi nghi hoặc đối với thực lực
hiện tại của mình, mặc dù là anh vẫn dừng lại ở trình độ nửa bước Hóa
Cảnh, nhưng mà theo thời gian trôi đi, huyền kình trong cơ thể của anh
vẫn dần dần tăng cường.
Anh đoán là mình vẫn là nửa bước Hóa Cảnh căn bản, vẫn còn chưa đạt đến
huyền kình viên mãn, nhưng mà cho đến trước mắt, sức lực trong cơ thể
của Lâm Thanh Diện dường như còn đã vượt qua cả sức lực của Hóa Cảnh sơ
kỳ.
Sự khác biệt của Lâm Thanh Diện và Hóa Cảnh càng lại không có cách để
huyền kình ly thể, ở phương diện khác Lâm Thanh Diện cũng không cảm thấy là mình với Hóa Cảnh khác nhau chỗ nào.
Trước đó Lâm Thanh Diện vẫn cho rằng huyền kình cao cấp hơn nội kình, sự nâng cao cảnh giới giữa hai người hẳn là tương tự nhau, nhưng mà với
việc nâng cao thực lực của bản thân, Lâm Thanh Diện từ từ phát hiện ra
sự khác biệt giữ hai người.
Nội kình viên mãn là Tông Sư, mà khoảng cách của Lâm Thanh Diện với
huyền kình viên mãn vẫn còn kém một bước cũng đã có thực lực Hóa Cảnh.
Giữa hai cái này, vẫn có sự khác biệt tương đối lớn.
Lâm Thanh Diện cảm thấy nếu như mình đạt đến trình độ huyền kình viên
mãn, vậy thì chỉ sợ là thực lực sẽ không đơn giản như Hóa Cảnh sơ kỳ.
Không suy nghĩ nhiều nữa, sau khi Lâm Thanh Diện nhận lấy một kích của
Mạnh Trường Vân, cơ thể nhanh chóng lao về phía rừng cây nhỏ ở bên kia,
để tránh một lúc nữa chiến đấu với nhau sẽ làm liên lụy đến người ở
trong biệt thự.
Mạnh Trường Vân thấy vậy cũng lập tức đi theo, cây đao ở trong tay vung ra, lại có một lưỡi đao bay ra ngoài.
Lâm Thanh Diện nhanh chóng né tránh làm cho lưỡi đao đó bổ vào trong
rừng cây ở phía trước, một mảng lớn cây cối trực tiếp bị ngã xuống.
Đám người trong biệt thự nhìn thấy hai người lại đánh ra phía trước, trong lòng cũng im lặng thở dài một hơi.
Biểu cảm của Trác Nhã đông cứng nhìn phương hướng Lâm Thanh Diện tiến lên, cả khuôn mặt đều là lo lắng.
“Lâm Thanh Diện, anh nhất định đừng xảy ra chuyện gì.”
Cảnh giới của Lâm Thanh Diện chênh lệch Mạnh Trường Vân một bậc, nhưng
mà anh có thần niệm, có thể nhìn thấy rõ ràng mỗi một động tác của Mạnh
Trường Vân, sớm phán đoán ra chiêu thức tiếp theo của Mạnh Trường Vân.
Bằng cách này, Lâm Thanh Diện không cần phải chiến đấu với Mạnh Trường Vân, cứng rắn cũng có thể tránh khỏi hết tất cả.
Trong lòng của Mạnh Trường Vân cũng cảm thấy kỳ quái, không hiểu tại sao lần nào Lâm Thanh Diện cũng có thể đoán được đòn tấn công của ông ta.
Ông ta đường đường là một cao thủ Hóa Cảnh trung kỳ, chiến đấu với một
thằng nhóc chỉ có thực lực nửa bước Hóa Cảnh, trong lúc nhất thời thậm
chí ngay cả thắng bại cũng không thể phân ra được.
Mạnh Trường Vân tức giận hổn hển, lập tức nóng nảy, chiêu thức trên tay cũng bắt đầu trở nên tàn nhẫn hơn rất nhiều.
Nằm trong loại trạng thái này, cho dù Lâm Thanh Diện có được thần niệm
phụ trợ cũng khó mà ứng phó được, dù sao thì sức lực giữa cả hai chênh
lệch tương đối lớn.
Còn đang suy nghĩ nếu còn tiếp tục như vậy thì rất có thể sẽ bị Mạnh
Trường Vân làm cho không có cách nào đáp trả lại, Lâm Thanh Diện quyết
định nhanh chóng sử dụng bí pháp làm tăng sức lực.
Cho đến bây giờ cũng chỉ có cách này mới có thể để Lâm Thanh Diện tiếp tục chống lại với Mạnh Trường Vân.
Cùng lúc đó, người nhỏ ở trong đầu của Lâm Thanh Diện cũng đang nhanh
chóng làm những dấu tay phức tạp, quanh người lại có ánh sáng màu vàng
hiện lên, nhìn vô cùng thần bí.
Chỉ có điều là cảnh tượng này chỉ xuất hiện trong đầu của Lâm Thanh Diện, đương nhiên là Mạnh Trường Vân không nhìn thấy.
Sau khi sử dụng bí pháp, trong nháy mắt sức lực trên người của Lâm Thanh Diện tăng lên, cây cối xung quanh đều bởi vì cái này mà rung động.
Mắt của Mạnh Trường Vân cũng híp lại, không ngờ đến Lâm Thanh Diện lại
còn xuất hiện sự thay đổi như vậy, trong lòng lập tức cảnh giác.
Lâm Thanh Diện cầm lấy đao hướng về phía của Mạnh Trường Vân một lần
nữa, lần này đòn tấn công của anh mạnh mẽ hoàn toàn không hề thua Mạnh
Trường Vân.
Trong nháy mắt hai người giao thủ với nhau hơn mười chiêu, vậy là lại
cảm thấy sự áp chế của mình đối với Lâm Thanh Diện đã hoàn toàn biến
mất, lúc này Lâm Thanh Diện giống như một cao thủ Hóa Cảnh trung kỳ chân chính, không hề yếu hơn Mạnh Trường Vân bao nhiêu.
“Thằng nhóc này, rốt cuộc cậu là như thế nào vậy hả? Tại sao sức lực của cậu lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy?” Mạnh Trường Vân nhìn Lâm Thanh Diện rồi hỏi một câu.
Lâm Thanh Diện nhếch miệng nở một nụ cười với ông ta, nói: “Sao tôi phải nói cho ông biết?”
Nói xong, anh liền bổ một đao về phía Mạnh Trường Vân.
Lúc này đám người đang quan sát trong biệt thự cũng lộ ra biểu cảm giật mình.
Từ góc độ của bọn họ xem xét, cuộc chiến giữa Lâm Thanh Diện và Mạnh Trường Vân dường như là thế lực ngang nhau.
Một người là nửa bước Hóa Cảnh, vậy mà lại đánh ngang tài ngang sức với
một Hóa Cảnh trung kỳ, chuyện này thật sự vượt khỏi dự liệu của bọn họ.
“Khó trách cậu ta lại dám ra mặt, hóa ra là có thủ đoạn mà chúng ta
không tưởng tượng được, cuộc chiến này nếu như cậu ta có thể sống sót
vậy thì sau này cậu ta chính là nhân vật đỉnh phong trong giới võ đạo.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT