Lời của Lâm Thanh Diện khiến tất cả mọi người ở đây đều phát ra tiếng kinh sợ, dân thường ở xung quanh xem có lẽ không rõ Lâm Thanh Diện muốn đánh bốn là có ý gì, chỉ cảm thấy Lâm Thanh Diện một đánh bốn có chút ngang ngược, mà những người luyện võ biết rõ thực lực của bốn người La Liệt sau khi nghe thấy lời này của Lâm Thanh Diện đều cảm thấy Lâm Thanh Diện điên rồi.

Đó là một tông sư và ba người nửa bước tông sư, cho dù có thực lực của cảnh giới tông sư, cũng không dám tùy tiện nói muốn một đánh bốn.

La Liệt thấy Lâm Thanh Diện vậy mà cảm thấy một mình ông ta không đủ làm đối thủ của Lâm Thanh Diện, lập tức hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Oắt con ngu xuẩn, cậu thật sự quá cuồng vọng, lão phu một tay cũng có thể đánh cậu xuống đất, bốn người chúng tôi nếu như cùng lên lôi đài, cậu nháy mắt sẽ mất mạng đó!”

Lúc này Lý Trần Hiên cũng từ trên ghế đứng dậy, cười lạnh nói: “La huynh, nếu tên nhóc này tự mình đưa ra yêu cầu này, vậy chúng ta không cần khách sáo với cậu ta nữa, tên nhóc này giết đồ đệ của tôi, lần này, tôi đến là tìm cậu ta trả thù.”

Thạch Khiêm và Lưu Ngạn Xương cũng gật đầu, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tiểu bối cuồng vọng như thế, cho dù lên trên không ra tay, chấn nhiếp một chút khiến cậu tra biết mình vô tri cũng được.

La Liệt cũng không nói gì nữa, trực tiếp lên lôi đài, ba người Lý Trần Hiên cũng bay lên lôi đài cùng với La Liệt, đứng ở sau ông ta.

Đám người Hứa Bích Hoài thấy cảnh này đều có hơi khẩn trưởng, không ngờ Lâm Thanh Diện sẽ để bốn người bọn họ cùng lên lôi đài, mặc dù không rõ cảnh giới tông sư rốt cuộc là khái niệm gì, nhưng nội kình tiểu thành như Mục Tu đã lợi hại như thế rồi, suy đoán của bọn họ đối với tông sư cũng có một khái niệm, Lâm Thanh Diện muốn một đánh bốn tuyệt đối là hành vi kinh người.

Tên mập và Dư Tùng tự nhiên biết rõ sự khủng bố của tông sư, mặc dù biết Lâm Thanh Diện đã giết Lôi Uyên Hành, nhưng La Liệt đồng thời là tông sư, nếu như lại cộng thêm ba người nửa bước tông sư, Lâm Thanh Diện có thể ứng phó được không, thật sự không dễ nói, bọn họ không khỏi toát mồ hôi thay Lâm Thanh Diện.

Hai người Mục Tu và Lý Tam Thốn sắc mặt càng ngưng trọng, trong lòng đều vô cùng lo lắng.

“Không được, Lâm Thanh Diện làm như thế, thật sự quá nguy hiểm rồi, tôi nhất định phải cản anh ấy, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, tôi và Nặc Nặc phải làm sao?” Hứa Bích Hoài do dự một chút, mở miệng nói.

“Phải, không thể để bốn lão già bọn họ ức hiếp một mình Lâm Thanh Diện được, thật sự quá không biết xấu hổ mà.” Tô Thành Hải cũng nói theo một câu.

Mọi người còn lại cũng không muốn Lâm Thanh Diện mạo hiểm như thế, thần sắc đều là sự tán đồng.

Lúc này Mục Tu cản Hứa Bích Hoài lại, nghiêm túc nói: “Chúng ta trước tiên vẫn xem thử tình hình cụ thể đã, tôi hiểu Lâm Thanh Diện, anh ta không phải người sốc nổi, làm như thế, chắc chắn có chỗ dựa gì đó, hơn nữa anh ta nói bản thân đã giết Lôi Uyên Hành, Lôi Uyên Hành là đại tông sư danh chấn nam bắc, Lâm Thanh Diện nếu như thật sự giết được ông ta, thực lực chắc chắn đã đạt tới trình độ chúng ta không thể tưởng tượng nỗi nữa, cho dù bốn người La Liệt liên thủ, Lâm Thanh Diện cũng chưa chắc sẽ thua.”

Sau khi Hứa Bích Hoài nghe xong, cắn môi, cảm thấy lời của Mục Tu nói hơi có lý, mặc dù trong lòng cô lo lắng, nhưng bốn người La Liệt đã lên lôi đài rồi, cô cho dù muốn ngăn cản cũng không có năng lực.

Lâm Thanh Diện nhìn bốn người La Liệt, trên mặt lộ ra biểu cảm phấn khích, từ sau khi đột phá đến huyền kình đại thành, anh vẫn chưa có tìm được cơ hội thi triển thân thủ, hôm nay cũng coi như có thể cảm nhận một chút, huyền kình đại thành, rốt cuộc mạnh mẽ cỡ nào.

“Động thủ đi, đừng lãng phí thời gian.” Lâm Thanh Diện nói một câu với bốn người La Liệt, huyền kình và nội kình trong cơ thể đã vận chuyển.

Khí thế tông sư của La Liệt nháy mắt bùng phát, những người xem náo nhiệt xung quanh mặt mày đều bàng hoàng, bọn họ chưa từng nghĩ, khí thế của một người có thể đạt tới trình độ khủng bố như này, những người bình thường đó, hai chân theo bản thân mà run rẩy.

Khí thế trên người của ba người Lý Trần Hiên cũng bộc phát, vô hình cung đem cả lôi đài bao chọc trong khí tức đó.

“Trời ạ, đây là con người sao, tại sao chỉ là khí thế, tôi đã cảm thấy mình có hơi đứng không vững rồi, điều này thật sự còn siêu hơn trong phim!”

“Bốn ông lão này khủng bố như thế, Lâm Thanh Diện vậy mà còn muốn một mình đấu bốn người bọn họ, thật sự là tìm chết mà.”

“So với bốn ông lão này, Lâm Thanh Diện rõ ràng yếu thế hơn, thật không biết anh ta nghĩ thế nào, không chừng qua hôm nay, nhà họ Lâm lại rơi vào trong nguy cơ xong đời rồi.”

...

La Liệt khẽ đạp chân, thân hình đã xuất hiện ở trước mắt Lâm Thanh Diện, một chưởng xuất ra, hướng về lồng ngực của Lâm Thanh Diện, là một tông sư, La Liệt muốn một chiêu giải quyết Lâm Thanh Diện, từ đó chứng minh thực lực của mình.

Ba người Lý Trần Hiên đứng ở nguyên đó, không có ra tay, bọn họ đi lên, cũng chỉ là góp đủ mặt mà thôi, ở trong mắt và lòng bọn họ, Lâm Thanh Diện căn bản không thể là đối thủ của La Liệt.

Mắt của Lâm Thanh Diện nheo lại nhìn La Liệt, khi bàn tay của ông ta sắp vỗ vào lồng ngực của mình, trực tiếp giữ cổ tay của ông ta lại.

La Liệt tự cho rằng tốc độ của mình không có ai địch nổi, khoảnh khắc Lâm Thanh Diện túm lấy cổ tay của ông ta, hai mắt của ông ta trong nháy mắt mở to.

Trên mặt Lâm Thanh Diện lộ ra nụ cười trêu tức, mở miệng nói: “Sao hả, không ngờ chứ gì?”

Nói xong, huyền kình trong cơ thể của Lâm Thanh Diện lộ ra, sau đó dùng lực, hất cơ thể của La Liệt ra ngoài.

La Liệt lùi về sát mép lôi đài, cố gắng khống chế thân hình của mình, nếu không phải kinh nghiệm phong phú, ông ta sợ rằng đã ngã xuống lôi đài rồi.

“Lực lượng của cậu tại sao lại khủng bố như thế?” La Liệt mặt mày kinh sợ nhìn Lâm Thanh Diện, ông ta cảm thấy trên người của Lâm Thanh Diện không có khí thế thuộc về cảnh giác tông sư, chứng minh anh không có đạt tới cảnh giới tông sư, nhưng lực lượng của Lâm Thanh Diện thật sự khủng khiếp, ngay cả ông ta có hơi không chống đỡ được.

“Khi chiến đấu, tốt nhất đừng hỏi nhiều như thế.” Thân hình của Lâm Thanh Diện lóe lên, lao đến trước mặt của La Liệt, tung một quyền về phía mặt của ông ta.

La Liệt không dám chậm trễ, nhanh chóng đưa tay cản nắm đấm của Lâm Thanh Diện, chiêu thức của hai người đụng phải nhau, La Liệt vậy mà ẩn ẩn cảm giác cánh tay của mình có chút tê dại.

Sau khi ông ta bước vào cảnh giới tông sư, còn chưa từng gặp tình huống như này, có thể khiến cánh tay của một cao thủ tông sư tê dại, đây phải cần lực lượng lớn cỡ nào chứ?

Mọi người dưới đài cũng bị một màn này làm cho kinh hãi, không ngờ khí thế của La Liệt trông mạnh mẽ như thế, vậy mà mới bắt đầu đã bị Lâm Thanh Diện ép đến thế hạ phong.

La Liệt cắn răng, ở đó thi triển một chiêu thức phức tạp, sau đó một cỗ khí thế cường đại ngưng tụ trên nắm đấm của ông ta, dùng tốc độ sấm sét đánh về phía Lâm Thanh Diện.

“Hổ Tiêu Quyền!”

Lâm Thanh Diện thấy La Liệt xuất ra chiêu thức có uy lực không tầm thường, cũng không có chậm trễ, đánh ra một chưởng, va chạm một chỗ với nắm đấm của La Liệt.

“Thiên Tinh Chưởng!”

Một làn sóng vô hình xuất hiện, vết nứt của lôi đài ở dưới chân hai người lan ra.

Sau đó, La Liệt lùi lại hai bước, một tiếng rên lên vang, một tia máu tươi từ khóe miệng của ông ta chảy ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play