Hứa Bích Hoài nhìn thấy Lâm Thanh Diện đột nhiên sáp về phía cô, ánh mắt còn nhìn chằm chằm vào môi của cô, lập tức đoán ra Lâm Thanh Diện muốn làm cái gì.
Không biết tại sao, cô giống như là nhận được một loại tín hiệu nào đó, cơ thể cũng kích động lên một cách kỳ lạ.
Theo lý mà nói lúc này cô nên thận trọng, nhưng bản năng khiến cô không có bất kỳ hành động nào, mà ngoan ngoãn đợi Lâm Thanh Diện sáp đến.
Nhìn thấy Hứa Bích Hoài không có phản kháng, trong lòng Lâm Thanh Diện cũng kích động, nhìn bộ dạng này, hôm nay anh cuối cùng cũng có thể tiến hành một lần tiếp xúc thân mật với Hứa Bích Hoài rồi.
Hứa Bích Hoài có chút căng thẳng, dứt khoác nhắm mắt lại, giao hết tất cả quyền chủ động cho Lâm Thanh Diện.
Chính vào lúc hai người sắp chạm vào nhau, thì bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh âm của Tống Huyền Khanh.
“Bích Hoài, cà rề gì vậy, sắp trễ làm rồi đó.”
Hai người còn chưa được hôn nhau lập tức tách ra, vẻ mặt Hứa Bích Hoài xấu hổ e thẹn, vẻ mặt Lâm Thanh Diện thì bất lực.
Miếng thịt vịt đã đến miệng, cứ thế mà bay đi rồi.
“Biết rồi mẹ, con ra ngay.” Hứa Bích Hoài bình tĩnh tâm trạng của mình một chút, có chút buồn cười mà nhìn Lâm Thanh Diện một cái, sau đó mang theo vẻ mặt đắc ý đi ra khỏi phòng.
Lâm Thanh Diện thở dài một hơi, không ngờ cơ hội khó lắm mới đợi được, vậy mà lại mất rồi.
Nhưng mà nhìn phản ứng của Hứa Bích Hoài, hình như đã không còn kháng cự gì với anh nữa rồi, chắc chắn cơ hội lần sau cũng sẽ không còn lâu nữa.
Mấy ngày sau, Hứa Mạn Tranh triệu tập tất cả người nhà họ Hứa đến, mở một cuộc họp quan trọng.
Nội dung chủ yếu là thương thảo về chuyện hợp tác với tập đoàn Thiên Dương.
Gần đây, một công ty nhánh của Tập đoàn Thiên Dương ở Hồng Thành đã lấy được một hạng mục trọng đại, lĩnh vực của công ty nhà họ Hứa đúng lúc có liên hệ đến hạng mục này, nếu như có thể bàn thành công, nhà họ Hứa sẽ mở ra một bước phát triển chưa từng có.
Thế nhưng cái hạng mục mà tập đoàn Thiên Dương lấy được này lại vô cùng hấp dẫn, công ty muốn hợp tác với bọn họ nhiều vô số, nhà họ Hứa ở bên trong đó chỉ có thể coi như là hạng trung bình, tập đoàn Thiên Dương đương nhiên sẽ không nhìn trúng bọn họ.
Trong thời gian này rất nhiều người ở nhà họ Hứa đã đi tiếp xúc riêng với người của tập đoàn Thiên Dương rồi, dù sao nếu như có thể bàn bạc thành công cái hạng mục này, địa vị của bọn họ ở nhà họ Hứa cũng sẽ lập tức nâng cao.
Thế nhưng mấy người này không có ai là tiếp xúc được đến lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thiên Dương, ngay cả giám đốc của công ty nhánh cũng không gặp được, cho nên cũng từ bỏ cơ hội này, dù sao có làm thế nào đi nữa, tập đoàn Thiên Dương người ta cũng sẽ không bỏ qua cái tốt mà hợp tác với nhà họ Hứa đâu.
Nhưng Hứa Mạn Tranh vô cùng xem trọng cái hạng mục này, ông vẫn chưa hồi thần lại từ trong hoang tưởng nhà họ Lâm tặng lễ lần trước, còn cảm thấy nhà họ Hứa có thể so được với những đại gia tộc hạng nhất kia, tập đoàn Thiên Dương không có lý do gì không hợp tác với bọn họ.
“Lần này hạng mục của tập đoàn Thiên Dương đối với chúng ta mà nói là vô cùng quan trọng, ta không quan tâm mấy đứa dùng cách gì, đều phải lấy được cái hạng mục này cho ta, chỉ cần có được cái hạng mục này, nhà họ Hứa ta chắc chắn sẽ một bước lên mây.” Hứa Mạn Tranh mở miệng nói.
“Nhưng mà ông cụ, lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thiên Dương này luôn rất thần bí, chúng ta muốn gặp cũng không gặp được a.” Có người mở miệng nói.
“Nói bậy! Nhà họ Hứa ta tốt xấu gì cũng là đại tộc thế gia, dù thế nào đi nữa, người của tập đoàn Thiên Dương cũng sẽ cho Hứa Mạn Tranh ta chút mặt mũi, các người không gặp được, chỉ có thể nói rõ là vẫn chưa làm đủ.” Hứa Mạn Tranh lập tức phản bác.
Đám người lập tức im miệng, bọn họ biết, còn tranh cãi với Hứa Mạn Tranh nữa thì sẽ xui xẻo mất.
“Việc hợp tác với Tập đoàn Thiên Dương là rất quan trọng, chuyện này được bàn thành công thì các người cũng sẽ có lợi ích rất lớn, thảo luận một chút xem, chuyện này để ai đi làm thì thích hợp.” Hứa Mạn Tranh tiếp đó nói.
Theo ông, loại chuyện có nhiều lợi ích để vớt như thế này, mấy người này chắc chắn đều sẽ giành nhau đi làm.
Nhưng điều khiến ông ta không ngờ, sau khi ông nói thương lượng ứng cử viên một chút thì đám người này lại bắt đầu đùn đẩy qua lại.
“Chuyện quan trọng như vậy, hay là để anh cả đi làm đi.”
“Bỏ đi bỏ đi, cơ hội lần này vẫn nên để cho em ba, để em ấy rèn luyện nhiều chút.”
“Em thì bỏ đi, chi bằng anh hai đi đi.”
…
Hợp tác với tập đoàn Thiên Dương, lợi ích trong đó quả thực rất nhiều, nhưng tiền đề là phải bàn thành công a, bây giờ lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thiên Dương không có dễ gặp như vậy, xác xuất để nhà họ Hứa bàn bạc thành công cái hạng mục này gần như là bằng 0, đương nhiên không có ai chịu đi làm.
Dù sao nếu như bàn không thành, Hứa Mạn Tranh nhất định sẽ nổi trận lôi đình, không có ai muốn hứng chịu lửa giận của Hứa Mạn Tranh hết.
“Một đám phế vật!” Hứa Mạn Tranh thấy không có một người nào chịu đi bàn bạc cái hạng mục này thì lập tức phát hoả: “Đám người bọn bây, không có ai là so được với Trai Hiệp hết, nếu như Trai Hiệp có ở đây, chuyện này chắc chắn đã bàn xong từ sớm rồi.”
Ông còn không biết Hứa Trai Hiệp hiện tại đang ở trong ‘đám ăn xin’ theo người ta nhặt rác a.
Đám người lũ lượt yên lặng, cúi thấp đầu, không dám nhìn Hứa Mạn Tranh.
“Ông ơi, chuyện này hay là giao cho Hứa Bích Hoài đi làm đi, gần đây chị ta ở công ty có khí thế đang thịnh, hơn nữa vừa mới thăng chức, cũng là lúc để chị ta biểu hiện rồi.” Hứa Bích Uyên đột nhiên không mang ý tốt mà nói.
Đám người lũ lượt quay đầu nhìn Hứa Bích Hoài, không ít người nhìn thấy có người có thể nhận cái hoạ này thì lập tức hùa theo.
“Đúng đó, Bích Hoài gần đây biểu hiện ở trong công ty rất tốt, hay là để nó đi đi.”
“Nói đúng lắm, Bích Hoài quả thực là ứng cử viên tốt nhất.”
“Tôi không có ý kiến gì hết, để cho Bích Hoài đi, quả thực là một sự lựa chọn rất tốt.”
...
Hứa Bích Hoài lập tức trừng mắt nhìn Hứa Bích Uyên, không ngờ cô ta lại âm hiểm như vậy, vậy mà lại hãm hại mình một trận.
Hứa Bích Hoài cũng biết hạng mục với tập đoàn Thiên Dương là một củ khoai tây nóng, nhận lấy nó, sẽ chỉ làm bỏng tay mình.
Hứa Bích Uyên vẻ mặt đắc ý, bộ dạng đó giống như là một nữ vương cao cao tại thượng, lúc nào cũng có thể thay đổi vận mệnh của người khác.
“Chuyện này hay là đừng để Bích Hoài đi làm nữa, lý lịch của nó không đủ, chỉ sợ bàn không được.” Vẻ mặt Tống Huyền Khanh lúng túng nói.
Hứa Bích Uyên bĩu môi, mở miệng nói: “Lý lịch của chị ta kém chỗ nào, thế hệ trẻ nhà họ Hứa, chỉ có chị ta nhận được mức lương tương đương với thế hệ trước, điều này cho thấy chị ta rất có năng lực a, nếu chị ta ngay cả chuyện này cũng không bàn được, vậy công ty dựa vào đâu lại phát tiền lương cho chị ta cao như vậy.”
Lời này của Hứa Bích Uyên khiến cho Tống Huyền Khanh á khẩu, trong lòng thì thầm mắng Hứa Bích Uyên không tôn kính trưởng bối, nói chuyện hăng hái quá vậy.
“Xía.” Hứa Bích Uyên đương nhiên không đặt Tống Huyền Khanh vào trong mắt, sau này cô ta sẽ gả vào hào môn, bây giờ đã không đặt rất nhiều trưởng bối vào trong mắt rồi.
Hứa Mạn Tranh nhìn Hứa Bích Hoài, mở miệng nói: “Bích Hoài, Bích Uyên nói rất có lý, năng lực của cháu rất mạnh, ông tin cháu có thể làm tốt chuyện này, tư liệu của chuyện này cũng là do cháu sắp xếp, cháu tương đối quen thuộc với hạng mục này, chuyện này cứ giao cho cháu đi làm.”
Hứa Bích Hoài lập tức sốt sắng, muốn giải thích với Hứa Mạn Tranh.
Chính vào lúc này, Lâm Thanh Diện vươn tay đỡ lấy vai của cô, sau đó mở miệng nói: “Bích Hoài nhất định sẽ bàn thành công chuyện này.”
Hứa Bích Hoài có chút kinh ngạc, không ngờ Lâm Thanh Diện vậy mà lại thay cô đồng ý, hơn nữa còn nói là nhất định có thể bàn thành công nữa.
Tống Huyền Khanh nhìn thấy Lâm Thanh Diện làm như vậy, trực tiếp há mồm mắng to: “Cậu điên rồi sao, con gái tôi còn chưa mở miệng, cậu thay nó đồng ý cái gì chứ.”
Đám người cũng cười lạnh, không ngờ Lâm Thanh Diện lại đẩy Hứa Bích Hoài vào trong hố lửa.
“Thật đúng là tên ngốc, chuyện này chúng ta còn bàn không được, cậu ta vậy mà lại bảo đảm thay cho Hứa Bích Hoài, đây là đẩy Hứa Bích Hoài vào chỗ chết a.”
“Tôi phát hiện Lâm Thanh Diện gần đây càng lúc càng thích bốc phét rồi, ai mà không biết bàn thành công cái hạng mục này khó đến thế nào chứ, cậu ta vậy mà lại trực tiếp đồng ý rồi.”
“Có lẽ cậu ta cho rằng bàn chuyện làn ăn giống như là chơi đồ hàng, thật đúng là tên đần độn cái gì cũng không biết.”
….
Vẻ mặt Hứa Bích Uyên trào phúng mà nhìn Lâm Thanh Diện, trong lòng nghĩ, một khoảng thời gian không gặp tên này, vậy mà lại càng lúc càng não tàn rồi.
“Nếu Lâm Thanh Diện đã nói như vậy rồi, vậy chuyện này cứ giao cho Hứa Bích Hoài đi, hơn nữa chị ta chắc chắn có thể bàn thành công cái hạng mục này, nếu như không bàn thành thì chị ta cũng không cần ở nhà họ Hứa nữa.” Hứa Bích Uyên quái đản mà nói.
Mọi người lập tức hùa theo.
Hứa Mạn Tranh nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện một cái, mở miệng nói: “Nếu đã như vậy, vậy cái hạng mục này giao cho Bích Hoài, Bích Hoài, cháu đừng làm ông thất vọng đó.”
Hứa Bích Hoài bất lực, chỉ đành gật đầu với Hứa Mạn Tranh.
Cô nhớ lần trước Lâm Thanh Diện nói có bạn bè ở tập đoàn Thiên Dương, không lẽ Lâm Thanh Diện là bởi vì cái này nên mới thay cô đồng ý sao?
Vẻ mặt Tống Huyền Khanh tràn đầy thù hận mà nhìn Lâm Thanh Diện, bây giờ bà thật sự cảm thấy, Lâm Thanh Diện chính là cố ý không muốn nhà bọn họ sống yên ổn.
Sau khi chuyện được quyết định, Hứa Mạn Tranh liền giải tán đám người.
Hứa Bích Uyên đi tới trước mặt Hứa Bích Hoài, cười khẩy nói: “Hứa Bích Hoài, chị đúng thật là đã gả cho một ông chồng tốt a, kiếp nhược đến không làm được một chuyện gì, đẩy chị xuống hố thì lại rất mát tay.”
“Tôi nghe nói tập đoàn Thiên Dương đã tìm được bên hợp tác, chị muốn bàn thành công cái hạng mục này, chắc chắn là người ngốc nói mê rồi, đến lúc đó ông nội sẽ trực tiếp đuổi chị ra khỏi nhà họ Hứa, xem chị còn làm sao ngang ngược trước mặt tôi nữa.”
Sắc mặt Hứa Bích Hoài âm trầm, mở miệng nói: “Hứa Bích Uyên, cô đừng có mà quá đáng!”
“Tôi quá đáng sao? Nói cho chị biết, tôi là người sẽ gả vào nhà họ Lâm ở Kinh Thành, nhà họ Lâm ở Kinh Thành là khái niệm gì chị có biết không? Đối đầu với tôi, chị sẽ không có kết cục tốt đâu!” Hứa Bích Uyên đắc ý nói.
“Ồ? Nhà họ Lâm đã từng gửi thiệp cưới cho cô sao? Cho tới nay nhà họ Lâm có người nào đến tìm cô qua chưa?” Lâm Thanh Diện ở bên cạnh lạnh giọng nói.
Sắc mặt Hứa Bích Uyên lập tức thay đổi, cái này quả thực là bệnh tim của cô ta, không ngờ vậy mà lại bị tên phế vật Lâm Thanh Diện này nói ra rồi.
“Hừ, nhà họ Lâm chỉ là đang đợi một cơ hội thích hợp mà thôi, đợi tôi gả vào nhà họ Lâm đi, sẽ cho các người đẹp mặt!”
Nói xong, cô ta liền khí thế hừng hực mà rời đi.
Về đến nhà, Tống Huyền Khanh trực tiếp vươn tay chỉ vào mũi Lâm Thanh Diện, lớn tiếng mắng: “Cậu bị điên rồi sao, tại sao lại thay Bích Hoài đồng ý chuyện này chứ, cậu biết chuyện này căn bản là không thể bàn thành công không?”
“Con sẽ giúp cô ấy bàn chuyện này.” Lâm Thanh Diện đáp.
“Tên phế vật như cậu bàn được cái rắm! Tôi thấy cậu chính là muốn nhà tôi không được sống yên ổn, Bích Hoài mới được thăng chức bao lâu đâu, cậu đã đến chuốc rắc rối cho nó rồi!” Tống Huyền Khanh không chịu buông tha.
Hứa Bích Hoài không nhìn nổi nữa, mở miệng nói: “Mẹ, cho dù Lâm Thanh Diện không đồng ý thì chuyện này cuối cùng cũng sẽ rơi trên đầu con thôi, không chạy thoát được đâu, hơn nữa chưa biết chừng Lâm Thanh Diện thật sự có thể giúp con bàn được chuyện này đó.”
“Dựa vào cậu ta? Bích Hoài, con ngốc rồi sao, cậu ta chính là tên kiếp nhược, cậu ta có thể giúp con bàn được thì thật là kỳ lạ đó, cậu ta chính là không có lòng tốt, mẹ thấy con vẫn là nên nhân lúc sớm mà ly hôn với cậu ta đi, loại đàn ông này căn bản không dựa dẫm được.” Tống Huyền Khanh tức giận nói.
Hứa Bích Hoài cau mày, sau đó khuôn mặt đột nhiên trở nên bình tĩnh.
Cô nghiêm túc nhìn Tống Huyền Khanh, kiên định nói: “Mẹ, mẹ đừng nói nữa, con sẽ không ly hôn với Lâm Thanh Diện.”
“Hơn nữa, con tin anh ấy.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT