“Trưởng giám ngục, cậu mau qua xem đi, cái tên Lâm Thanh Diện kia lại đang gây chuyện kìa, cứ tiếp tục thế này, Ngục giam thứ năm của chúng ta sớm muộn gì hủy trong tay cái thằng nhóc đó thôi.” Trên hành lang, một ông lão trông thấy Tống Côn, mặt đầy lo lắng mở miệng nói.

Tống Côn dừng lại, quay đầu nhìn ông lão kia một cái, hỏi: “Cậu ta lại làm gì nữa? Chẳng lẽ cậu ta bắt đầu đại khai sát giới rồi?”

“Vậy thì không có, nhưng việc cậu ta làm so với cái đó còn không hợp lẽ thường hơn ấy, cậu cứ qua xem thì biết.” Ông lão đáp.

Nghe ông lão nói như vậy, Tống Côn gật gật đầu, xoay người theo ông ta đi về phía phòng giám sát.

Trong phòng giám sát lúc này đã có rất nhiều người, bọn họ nhất loạt nhìn chằm chằm vào hình ảnh Hoài Sơn trên màn hình giám sát.

Bấy giờ trên màn hình, một tên mập đang đứng trước đống khoai tây chất cao thành ngọn núi nhỏ, chỉ huy đám người bên dưới xếp hàng ngay ngắn, mà trước mặt anh ta lúc này, đã có một hàng dài người đang đứng rồi, trên mặt đều lộ ra chút hưng phấn.

Bên hông tên mập treo một tấm vải, trên tấm vải viết một hàng chữ lớn: Bầu một phiếu, thì có thể đổi một bao khoai tây cộng thêm một mớ rau dại, cơ hội không nên bỏ lỡ, mất rồi sẽ không có lại được!

Lâm Thanh Diện lúc này thì đang ngồi trên chiếc xích đu bằng gỗ tên mập làm riêng cho mình, bộ dạng đặc biệt nhàn nhã.

Tống Côn nhìn một màn này xong, lập tức nhịn không được bật cười, nói: “Cậu ta chẳng phải chỉ là dùng cách này để kêu gọi người khác bỏ phiếu cho mình thôi à, có cái gì mà không hợp lẽ thường chứ.”

“Trưởng giám ngục, điều không hợp lẽ thường chính là trước giờ Ngục giam thứ năm của chúng ta, đều được người nhận định là một nhà giam, nhưng bây giờ vì cái tên Lâm Thanh Diện kia, khiến cho toàn bộ Ngục giam thứ năm trở nên không khác gì một cái chợ nông sản cả, chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ không hợp lẽ thường sao?”

“Càng vô lý hơn nữa là, đám người trong nhà giam thế mà lại thật sự bỏ phiếu cho cậu ta để đổi lấy khoai tây, cậu xem hàng dài người trước mặt họ kìa, theo ước tính của tôi, đợi mấy người đó bỏ phiếu xong, chắc phải có đến nửa số người đồng ý cho Lâm Thanh Diện ra ngoài mất.”

“Đến lúc đó, dựa theo quy định, chúng ta buộc phải thả cho cậu ta đi.”

Nghe người kia nói vậy xong, Tống Côn lập tức nhăn mày, nói: “Không ngờ cách này của cậu ta lại thực sự có hiệu quả, đám người trong kia không phải trước giờ vẫn luôn không tin tưởng ai à, sao bây giờ lại tin tưởng Lâm Thanh Diện như thế nhỉ?”

“Chúng tôi cũng chẳng hiểu ra sao nữa, vốn dĩ mới đầu bọn họ làm như vậy, còn không có ai dám đến, nhưng sau đó Lý Văn Trác dẫn một đám người đến chỗ cậu ta, bỏ phiếu xong, mỗi người đều được nhận khoai tây cùng rau dại, mọi người thấy lời Lâm Thanh Diện nói đều là sự thật, mới thay nhau chạy tới bỏ phiếu cho cậu ta.”

“Sau đó đến cả cái đám đầu gấu đã từng thua dưới tay Lâm Thanh Diện cũng dẫn theo thuộc hạ của mình đến bỏ phiếu cho cậu ta, thế mới dẫn đến tình cảnh như lúc này đây.”

Nghe xong lời giải thích, Tống Côn bất lực thở ra một hơi, nói: “Cho dù cách làm của cậu ta thật sự hữu hiệu, chúng ta cũng chẳng thể nào ngăn cản được, suy cho cùng thì đây cũng là quy định từ xa xưa truyền lại rồi, nếu như có phần lớn người bỏ phiếu cho cậu ta, thì chúng ta cũng buộc phải thả cậu ta ra ngoài thôi.”

Nghe Tống Côn nói xong, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ phức tạp, bọn họ vốn dĩ cho rằng người đầu tiên thoát được ra ngoài thông qua cách bỏ phiếu trong lịch sử Ngục giam thứ năm, nhất định phải là một kẻ tàn nhẫn đại sát tứ phương, nhưng ai cũng không thể ngờ, cái người này dù đúng là có năng lực đại sát tứ phương thật đấy, nhưng lại chọn cách dùng khoai tây để đổi lấy phiếu bầu như thế này.

“Chỗ này của chúng ta, không giữ nổi cậu ta rồi.” Tống Côn lẩm bẩm.

……

Trên Hoài Sơn.

Lâm Thanh Diện nhìn dòng người đứng xếp hàng chờ nhận khoai tây, đầy mặt tươi cười, ngay chính bản thân anh cũng không thể ngờ, cái cách này của mình lại đem về hiệu quả tốt đến như vậy.

Nguyên nhân quan trọng nhất trong chuyện này là đám đầu gấu cao thủ thua dưới tay anh kia, vì để cảm tạ ơn tha mạng của anh, đã dẫn theo thuộc hạ của mình tới bỏ phiếu, vậy mới tác động được đến những người khác trong nhà giam, khiến họ cũng tới bầu.

Cộng thêm tên mập còn liên tục tuyên truyền với đám người rằng: “Cả ngày chém chém giết giết thì có gì hay chứ, mọi người bình tình thuận hòa cùng nhau trồng khoai tây chẳng tốt hơn à, mấy người chém chém giết giết chính là để cướp đồ ăn của người khác đúng không, tự mình trồng khoai, không chỉ có thể ăn no bụng, mà còn tránh được nguy cơ bị người giết chết nữa, chuyện tốt như vậy, mấy người còn do dự cái gì nữa chứ!”

Mọi người nghĩ nghĩ cũng cảm thấy tên mập nói có lý, dù sao đều đã bị nhốt vào đây cả rồi, cứ mãi đánh nhau đến anh chết tôi sống quả thực chẳng có nghĩa lý gì, còn chẳng bằng bình thản trồng khoai tây, trải nghiệm cuộc sống nhàn hạ qua ngày.

“Đại ca, số lượng phiếu bầu của cậu đã vượt quá một nửa rồi, dựa theo quy định, cậu đã có thể ra ngoài, đợi đến khi cậu ra ngoài rồi, nhất định không được quên tôi đâu đấy, nếu như có cơ hội, thì thường xuyên mang đồ ăn ngon vào thăm tôi nhé.” Trên mặt tên mập đầy vẻ luyến tiếc nhìn Lâm Thanh Diện, ở cùng Lâm Thanh Diện lâu như vậy rồi, giờ phút này, anh ta thế mà lại cảm thấy có chút không nỡ chia tay Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện cười cười với tên mập, nói: “Thời gian này biểu hiện của cậu không tồi, tôi cũng nên tặng cậu chút phần thưởng chứ nhỉ, cậu muốn học chiêu thức của tôi, nhưng cậu như thế này vẫn nên từ bỏ đi thôi, chẳng qua, tôi có thể khiến cho cậu được cùng tôi ra ngoài.”

Tên mập nghe Lâm Thanh Diện nói xong, lập tức mở to hai mắt, không thể tin nhìn Lâm Thanh Diện, nói: “Đại ca, cậu đang đùa tôi đúng không, làm sao anh dẫn tôi cùng ra ngoài được?”

“Cậu không phải nói phiếu bầu của tôi đã được một nửa rồi à, bây giờ cậu có thể thay đổi đối phương bỏ phiếu thành cậu, chỉ cần số lượng phiếu bầu của cậu cũng được một nửa, thì không phải cậu cũng có thể ra ngoài rồi sao? Quy định của bọn họ hẳn là chỉ cần số lượng phiếu bầu đạt đến một nửa, là có thể ra ngoài, đúng không?” Lâm Thanh Diện mở miệng nói.

Trên mặt tên mập lập tức đầy vẻ kích động, anh ta không ngờ Lâm Thanh Diện vậy mà lại mang đến cho mình một niềm vui bất ngờ lớn đến như thế, từ rất lâu trước đây, cậu ta đã nghĩ rằng mình sẽ phải ở trong Ngục giam thứ năm này đếu hết đời, ai mà ngờ ông trời thế mà lại để cậu ta gặp được Lâm Thanh Diện cơ chứ, đây quả thực chính là việc may mắn nhất trong đời cậu ta đấy.

Anh ta cũng không từ chối, ai chẳng biết cơ hội này có ý nghĩa thế nào, nếu như đã có thể ra ngoài, ai còn ngu ngốc đến dù thế nào cũng muốn ở lại cái nơi như thế này chứ.

Tên mập lập tức hết sức phấn khởi kêu mọi người đổi đối tượng bỏ phiếu thành mình, tuyên truyền cũng càng thêm tích cực hơn trước.

Lâm Thanh Diện nhìn quang cảnh Hoài Sơn, trong lòng nảy lên một cỗ xúc động, anh đã thương lượng xong với Dư Tam rồi, đợi đến khi anh được thả ra ngoài, Dư Tam sẽ thay anh tiếp quản Hoài Sơn, tiếp tục đưa sản xuất trở thành yếu tố quan trọng nhất để duy trì hòa bình trật tự nơi đây.

Chạng vạng tối, Lâm Thanh Diện cùng tên mập xuất hiện trong tòa nhà giam giữ.

Tống Côn đứng trước mặt hai người, bên cạnh ông ta, là toàn bộ cao thủ của Ngục giam thứ năm.

“Hai người thực sự muốn rời khỏi đây à?” Tống Côn mở miệng hỏi một câu.

Lâm Thanh Diện cười cười gật đầu, nói: “Vợ con tôi còn đang ở nhà đợi tôi về, dựa theo quy định, cho dù ông có là trưởng giám ngục, cũng không có quyền giữ chúng tôi lại.”

Tống Côn gật gật đầu, nói: “Cậu nói không sai, hai người đều đã đạt được một nửa số phiếu bầu, theo như quy định, tôi đúng là phải thả hai người ra ngoài, nhưng tôi cũng phải nhắc nhở hai người một chút.”

“Lôi Uyên Hành đang ở ngay bên ngoài, ông ta đã đợi ở đây hơn bốn tháng rồi, chừng nào cậu chưa chết, thì ông ta sẽ không đi, bây giờ cậu mà ra ngoài, sẽ lập tức phải đối mặt với ông ta đấy, đến lúc đó, sống chết của cậu, đã không có bất cứ quan hệ gì với chúng tôi nữa rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play