Chung Thiên Nguyên thấy khí thế trên người Lâm Thanh Diện bỗng thay đổi, trong lòng cũng hiểu rõ anh đang tức giận khi Chung Linh Nhi bị đâm đến mức hôn mê bất tỉnh, cũng vì lý do này nên ông mới không trách tội anh.
Lâm Thanh Diện cũng giống hệt Chung Thiên Nguyên, anh không hề muốn Chung Linh Nhi phải hứng chịu nỗi đau này, xảy ra chuyện như vậy, Lâm Thanh Diện cũng rất bất đắc dĩ, người nên trách tội phải là mấy người đã gây tra chuyện này.
“Linh Nhi bị như vậy là do Lạc Tâm gây ra, lúc trước cô ta đã uống thuốc độc tự sát trước mặt mọi người, nhưng giờ lại xuất hiện, tôi nghi ngờ thuốc độc mà cô ta uống lúc đó có vấn đề, lúc đó không có ai đi tới kiểm tra, nên cô ta mới thoát được một kiếp, tôi vốn định dựa vào sức mạnh của thương hội Thiên Nguyên để báo thù cho Linh Nhi, nhưng phía sau Lạc Tâm có người tên là Công Tôn Ninh giúp đỡ, người này có lai lịch thần bí, lại nắm giữ nguồn tài nguyên lớn mạnh, thương hội Thiên Nguyên hoàn toàn không phải đối thủ của họ, bằng không nhà họ Lâm cũng không trở nên khủng hoảng như vậy.” Chung Thiên Nguyên giải thích.
Lâm Thanh Diện gật đầu nói: “Tôi biết mấy chuyện này rồi, người tên là Công Tôn Ninh đó, là người nhà Công Tôn.”
“Nhà Công Tôn? Là gia tộc nào vậy, sao trước giờ tôi chưa từng nghe qua?” Chung Thiên Nguyên tràn đầy nghi ngờ hỏi.
Lâm Thanh Diện cười nói: “Nhà Công Tôn là gia tộc đứng đầu thế giới, bọn họ đã sớm rời khỏi nước C rồi, giờ đang định cư tại Mỹ, mấy gia tộc cấp bậc này có thể tạo ra sóng gió trên toàn thế giới, nên thương hội Thiên Nguyên không đối phó lại cũng là chuyện thường tình.”
Chung Thiên Nguyên bỗng nhíu mày, ông vốn cho rằng chuyện này là do một gia tộc cổ xưa thần bí nào đó trong nước C gây ra, mặc dù bọn họ có thực lực mạnh mẽ, nhưng cũng không phải không đối phó được.
Ông vốn định đợi Lâm Thanh Diện qua về rồi, sẽ nghĩ cách hóa giải nguy cơ nhà họ Lâm, rồi bắt tay với thương hội Thiên Nguyên, như vậy ông có thể đối phó với Công Tôn Ninh rồi.
Giờ nghe Lâm Thanh Diện nói vậy, ông mới nhận ra mình thật sự quá ngây thơ, nếu là gia tộc có thể làm xáo trộn cục diện trên toàn thế giới, cho dù nhà họ Lâm và thương hội Thiên Nguyên ở thời kỳ đỉnh cao bắt tay với nhau, cũng không thể đối phó được.
“Vậy chẳng phải chúng ta hoàn toàn không có cách báo thù thay Linh Nhi à? Nhà họ Lâm bị tập đoàn Ninh Vân ép đến mức lọt vào tay lạ, nếu nhà Công Tôn này thật sự giống như cậu nói, vậy chẳng phải cho dù cậu quay về cũng không có cách gì à?” Chung Thiên Nguyên lo lắng nói.
Đúng như câu nói máu chảy ruột mềm, nếu nhà họ Lâm bị tập đoàn Ninh Vân tiêu diệt, chỉ sợ tập đoàn Thiên Dương cũng không còn xa nữa.
Lâm Thanh Diện quay đầu nhìn Chung Thiên Nguyên rồi cười nói: “Chú, tạm thời chú đừng lo lắng về chuyện này, cho dù nhà Công Tôn là gia tộc đứng đầu thế giới, tôi cũng không sợ, bọn họ hại Linh Nhi thành thế này, tôi nhất định phải báo thù cho em ấy, trong lòng tôi đã xem Linh Nhi là em gái mình rồi, nên tôi không thể nhẫn nhịn khi em ấy xảy ra chuyện.”
Chung Thiên Nguyên sửng sốt một lát, một phần là vì nhìn Lâm Thanh Diện có vẻ không hề sợ hãi với nhà Công Tôn này, phần còn lại là vì anh mới gọi ông là chú.
Vì trước giờ biểu hiện của Lâm Thanh Diện làm cho Chung Thiên Nguyên cảm thấy mình và anh ngang hàng với nhau, Lâm Thanh Diện có đủ tư cách để đối xử ngang hàng với ông, nên ông luôn bỏ qua tuổi tác của anh.
Mãi đến khi Lâm Thanh Diện gọi ông là chú, ông mới nhận ra anh cùng trang lứa với con gái mình, chỉ lớn hơn con bé mấy tuổi thôi.
Hơn nữa một tiếng chú này cũng làm Chung Thiên Nguyên nhận ra rằng, Lâm Thanh Diện thật sự xem Chung Linh Nhi là em gái mình, và những lời anh vừa nói là xuất phát từ tận đáy lòng.
Một lúc sau, Chung Thiên Nguyên mới dần hoàn hồn lại, Lâm Thanh Diện có thể coi trọng Chung Linh Nhi như vậy, tất nhiên ông rất vui rồi, nhưng chẳng phải anh nói nhà Công Tôn này khó đối phó sao, cho dù là Lâm Thanh Diện thì trước mắt cũng không có đủ sức mạnh như vậy.
“Tấm lòng của cậu đã làm tôi cảm động, nhưng nhà Công Tôn này là gia tộc đứng đầu thế giới, cậu định đối phó với họ thế nào? E là chỉ với một suy nghĩ của họ cũng có thể quyết định sống chết của chúng ta rồi.” Chung Thiên Nguyên lo lắng nói.
“Nếu là trước đây, quả thật tôi không thể làm gì nhà Công Tôn được, nhưng giờ thì khác rồi, bọn họ động vào người của tôi, cho dù là ông trời, tôi cũng phải bắt họ nợ máu phải trả bằng máu!” Ánh mắt Lâm Thanh Diện hiện lên sát khí.
Chung Thiên Nguyên cảm thấy Lâm Thanh Diện không hề nói khoác, ông phát hiện anh đã khác trước rất nhiều, so với lần gặp mặt trước đây, hình như trên người anh đã càng toát ra vẻ thâm sâu khó đoán.
Giờ ông mới nhớ lại chuyện khoảng thời gian trước Lâm Thanh Diện biến mất trong tầm mắt của mọi người, vì Chung Linh Nhi xảy ra chuyện, nên ông cố ý sai người đi tìm tung tích của anh, nhưng vẫn không tìm được, không ai biết anh đã đi đâu.
Nhưng từ khi Lâm Thanh Diện quay về, hình như anh đã không đặt nhà Công Tôn vào mắt, hơn nữa trên người anh cũng không thể vô duyên vô cớ mà toát ra cảm giác thâm sâu khó đoán được.
Chung Thiên Nguyên đưa ra kết luận ngay, chắc chắn trong khoảng thời gian Lâm Thanh Diện mất tích, anh đã gặp được cơ hội nào đó, mà cơ hội này đã tạo sức mạnh để Lâm Thanh Diện đối đầu với nhà Công Tôn.
Mặc dù ông không biết rốt cuộc Lâm Thanh Diện đã gặp được cơ hội gì, nhưng trong lòng Chung Thiên Nguyên luôn tin tưởng anh, anh không phải là người lỗ mãng, nếu anh đã nói thế, vậy thì chắc chắn anh có thể đối phó với người nhà Công Tôn.
“Nếu cậu cần gì thì cứ mở miệng, chắc chắn thương hội Thiên Nguyên của tôi sẽ cố gắng giúp đỡ, cho dù phải đánh cược sự tồn vong của thương hội Thiên Nguyên, tôi cũng phải giúp cậu đối phó với Công Tôn Ninh và Lạc Tâm.”
Lâm Thanh Diện gật đầu với Chung Thiên Nguyên rồi nói: “Tôi chắc chắn sẽ báo thù cho Linh Nhi!”
Sau đó Lâm Thanh Diện đi tới bên giường bệnh, ngồi trên một chiếc ghế đẩu đặt bên cạnh, cúi đầu nhìn chằm chằm Chung Linh Nhi đang hôn mê bất tỉnh.
Một cô gái vốn ngây thơ hồn nhiên lại trở nên như vậy, Lâm Thanh Diện cũng rất đau lòng, trong đầu anh hiện lên những trò nghịch ngợm mà Chung Linh Nhi bày ra trước mặt mình, rồi lại nhìn cô gái đang nhắm mắt, mặt không còn chút máu, trong lòng không khỏi bùng lên lửa giận.
Trong lòng anh lại nhớ đến dáng vẻ đau lòng của Chung Linh Nhi khi bị mình hiểu lầm lúc trước, trước khi cô xảy ra chuyện, Lâm Thanh Diện không thể giải thích rõ hiểu lầm này với cô, giờ thấy cô nằm trên giường bệnh thế này, anh cảm thấy mình không phải là con người.
“Em yên tâm, anh nhất định sẽ xử lý những người đã hại em thành thế này, hiểu lầm lần trước là lỗi của anh, anh không nên vì đầu óc mơ màng mà ra tay đánh em, nếu em có thể tỉnh lại, chắc chắn anh sẽ xin lỗi em, cho dù em muốn trừng phạt anh thế nào, anh cũng không oán trách một câu.” Lâm Thanh Diện thở dài nói.
“Anh có quen một thần y, y thuật của ông ấy rất cao, có lẽ người khác không thể đánh thức em, nhưng anh tin ông ấy sẽ có cách, lát nữa anh sẽ gọi cho ông ấy, bảo ông ấy tới Kinh Đô, anh tin em nhất định sẽ tỉnh lại.”
“Dù gì em vẫn chưa trừng phạt anh chuyện lần trước, anh nghĩ chắc chắn em rất muốn đánh anh, anh hứa với em, đợi em tỉnh rồi, anh sẽ để mặc cho em đánh.”
Nói xong, Lâm Thanh Diện thấy Chung Linh Nhi vẫn không nhúc nhích, trong lòng hơi bất đắc dĩ, anh lại ngồi trước giường bệnh nhìn chằm chằm cô một lúc, rồi mới đứng dậy nhìn Chung Thiên Nguyên đang đứng bên cạnh.
“Tôi thật sự quen một vị thần y, lát nữa tôi sẽ bảo ông ấy tới đây, mặc kệ có hiệu quả hay không, chúng ta cũng phải hy vọng, đến lúc đó tôi sẽ đưa phương thức liên lạc của ông ấy cho chú, hy vọng chú có thể tiếp xúc với ông ấy một chút.” Lâm Thanh Diện nói.
Chung Thiên Nguyên gật đầu, tất nhiên ông cũng không muốn từ bỏ cơ hội nào.
Lâm Thanh Diện cũng không nán lại nữa, sau khi nói rõ với Chung Thiên Nguyên về chuyện đối phó với tập đoàn Ninh Vân, anh liền gọi cho Từ Tài, rồi rời khỏi tòa nhà Thiên Nguyên.
Trong phòng bệnh, Chung Thiên Nguyên nhìn chằm chằm con gái của mình một lúc, nửa ngày sau, ông lại thở dài, xoay người rời khỏi phòng bệnh.
Nhưng ông không hề chú ý tới, trong giây phút ông xoay người, một ngón tay của Chung Linh Nhi khẽ động đậy.
...
Trong nhà tổ nhà họ Lâm.
Lâm Thanh Diện đứng trước cửa rồi sải bước đi vào trong.
Giờ nhà tổ nhà họ Lâm đã trở nên hơi vắng vẻ, trước đây có thể nói nơi này đông như trẩy hội, không ít người chen chúc nhau muốn kết giao với nhà họ Lâm, ngày nào cũng có người chạy tới đây tặng quà.
Nhưng giờ một bóng người cũng không tìm thấy, ở Kinh Đô ai cũng sớm biết nhà họ Lâm đã bị tập đoàn Ninh Vân nhắm vào, trở thành một vỏ rỗng, bảng hiệu nhà họ Lâm có thể bị lật đổ bất cứ lúc nào.
Nội bộ nhà họ Lâm cũng rối như tơ vò, vì thủ đoạn của công ty Ninh Vân, nên địa vị nhà họ Lâm rất khốn đốn, không ít người bị Lạc Tâm dùng đủ thủ đoạn để dụ dỗ, đã có nhiều người suy nghĩ đến chuyện phản bội nhà họ Lâm.
Lúc Lâm Thanh Diện gặp mặt Kim Quốc Trung, anh đã hiểu rõ tình huống này, nhưng anh không vội, theo anh thấy, đây không phải chuyện to tát gì, hơn nữa anh cũng có thể nhân cơ hội này, xem thử rốt cuộc ai mới là người thật sự trung thành với nhà họ Lâm.
Lâm Thanh Diện đi vào nhà tổ nhà họ Lâm, rất nhanh đã có người đã phát hiện ra anh, không ít người chạy tới chỗ anh ngay, nhưng không ai bước lên chào hỏi.
Trong lúc nhà họ Lâm rơi vào tình trạng nguy cấp, người làm gia chủ như Lâm Thanh Diện lại không có uy tín, tiếp quản nhà họ Lâm xong liền biến mất, nhiều người cho rằng nhà họ Lâm bị như vậy là do Lâm Thanh Diện không biết lãnh đạo.
Lâm Thanh Diện cũng không để tâm đến thái độ mấy người này, mà đi thẳng về phía trước, đến khi đi sâu vào trong, mới có người bước tới cung kính gọi anh là gia chủ.
“Ông Độ đang ở đâu?” Lâm Thanh Diện nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt mình hỏi.
“Ông Độ đang ở thư phòng xử lý công việc của sản nghiệp gia tộc, gia chủ, trong khoảng thời gian anh không ở đây, nhà họ Lâm đã xảy ra rất nhiều biến cố, đã có người âm mưu chia cắt sức mạnh của nhà họ Lâm, anh nhất định phải nghĩ cách cứu nhà họ Lâm.” Người kia lo lắng nói.
Lâm Thanh Diện nghe vậy thì gật đầu hỏi: “Là ai muốn làm thế?”
Người kia thở dài, định mở miệng nói thì nghe thấy cách đó không xa vang lên một loạt tiếng bước chân.
Lâm Thanh Diện và người kia cùng ngẩng đầu nhìn qua đó, thì thấy có một nhóm người đang hùng hổ đi qua bên này.
Mà dẫn đầu là em gái mà hồi nhỏ có quan hệ rất tốt với Lâm Thanh Diện, nhưng sau khi trưởng thành lại trở nên xa lạ, Lâm Thanh Ngân.
Lần trước khi Lâm Thanh Diện quay về giành quyền nắm giữ nhà họ Lâm, Lâm Thanh Ngân bỗng muốn thân thiết với anh lần nữa, nhưng tiếc là cảnh còn người mất, Lâm Thanh Diện không hề cho cô ta cơ hội này.
“Lâm Thanh Diện, anh còn tư cách gì mà quay về đây, nếu không phải tại anh, sao nhà họ Lâm lại biến thành thế này, tên vô tích sự không có năng lực như anh nên cút xa cửa chính nhà họ Lâm mãi mãi đi!”
Vẻ mặt Lâm Thanh Ngân rất hung hăng, không hề khách sáo hét vào mặt Lâm Thanh Diện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT