*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hiển nhiên là người đàn ông đeo mặt nạ cảm nhận được ánh mắt của Lâm Thanh Diện.
Cách một đám người, hai người nhìn nhau, đột nhiên người đàn ông này chậm rãi đi về phía bên đây.
Lông mày của Lâm Thanh Diện nhíu chặt lại, hai tay nắm chặt thành quyên.
Thực lực của người đàn ông đeo mặt nạ, anh biết tương đối rõ ràng.
Mội chưởng có thể đánh mình lui, ngoại trừ cường giả thân cảnh không ai có thể làm được.
Cuộc đại chiến hết sức căng thẳng, ở đại sảnh sau lưng Lâm Thanh Diện, lúc này những khách quý đó đều trốn vào trong đại sảnh, người của Dược Thần cốc tính cả người của công hội Luyện Kim cũng đang đứng ở sau lưng Lâm Thanh Diện.
“Anh đã đến rồi ”
Giọng nói của Lâm Thanh Diện lạnh lùng: “Tiếu Nguyệt đâu, tại sao cô ta không đến cùng anh?”
Người đàn ông đeo mặt nạ khàn khàn nói: “Loại chuyện này anh không có tư cách để biết”
“Anh là ai, tại sao lại xuất hiện ở đây, còn giết trưởng lão của chúng tôi”
Vương Thánh đứng ra, chỉ vào mặt người đàn ông đeo mặt nạ rồi nói.
Người đàn ông đeo mặt nạ ngước lên nhìn đối phương, chỉ là một giây liền có một thanh phi tiêu bắn ra.
Cũng may là Lâm Thanh Diện không có lúc nào mà không chú ý đến nhất cử nhất động của người đàn ông đeo mặt nạ.
Trong nháy mắt người đàn ông ra tay, một thanh trường đao xuất hiện ở trong tay của Lâm Thanh Diện.
Keng một tiếng.
Trường đao tiêu tan, nhưng mà hơi thay đổi được phương hướng của phi tiêu.
Cây phi tiêu màu đen bay sát vào da đầu của Vương Thánh.
Vương Thánh sững sờ đứng nguyên tại chỗ, sau lưng phát lạnh.
“Ngày hôm nay tất cả những người ở nơi này đều phải chết”
Người đàn ông mặt nạ lạnh lùng nói.
Lâm Thanh Diện đứng nguyên tại chỗ, ở sau lưng của anh chính là luyện đan sư của công hội Luyện Kim và Dược Thần cốc.
Cũng là sự tồn tại mạnh nhất trên thế giới này.
Nếu như ngày hôm nay mình không bảo vệ được cho bọn họ, vậy thì tổn thất đối với thế giới này sẽ lại càng to lớn hơn.
“Nghe lời tôi, tất cả mọi người đều lui vào trong đại sảnh, không thể bước ra ngoài”
Lâm Thanh Diện lớn tiếng nói, hai mắt nhìn chằm chằm ra phía trước.
Bọn người Điền Uyên cũng không dám ở lại, cuộc chiến có cấp bậc này cho dù bọn họ có liều mình tiến lên thì cũng phải chịu chết mà thôi.
"Đi thôi, nghe lời Lâm Thanh Diện đi, nhanh lên đi”
Điền Uyên và Triệu Ất nói, mọi người cùng nhau lui vào trong đại sảnh với hai người.
Lúc này ở đây cũng chỉ còn lại hai người là Lâm Thanh Diện và người đàn ông mặt nạ.
Đối với những người lui vào trong đại sảnh, người đàn ông mặt nạ cũng chẳng thèm để ý.
“Cũng chỉ là một vài con dê đợi một lát nữa làm thịt mà thôi, để bọn họ sống thêm một lát nữa cũng chẳng sao hết”
Lâm Thanh Diện nghe xong, ánh mắt nghiêm túc.
“Muốn giết bọn họ, phải hỏi thanh kiếm ở trong tay của tôi có đồng ý hay là không”
Đang nói chuyện, trong nháy mắt khí thế của
- -------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT