*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong phòng tiếp khách rộng lớn, Điền Uyên đứng ở vị trí trung tâm.
Sau khi sắp xếp các vị khách quý đến xem trận đấu chu đáo, Điền Uyên nói: “Đầu tiên, cảm ơn các vị bận trăm công ngàn việc đã dành thời gian đến Dược Thần Cốc, nếu tiếp đón có gì không chu đáo, xin hãy lượng thứ”
“Khà khà, Điền cốc chủ, tôi thấy các cô gái đệ tử của cậu rất xinh đẹp, hay là để cô ấy tới xoa bóp chân giúp tôi, đúng lúc chân của tôi cũng đau nhức”
Một người đàn ông đeo một cái nhẫn vàng to chẳng biết xấu hổ nói, đôi mắt hèn mọn nhìn chằm chằm về phía Tiếu Điêu.
Rõ ràng là anh ta coi Dược Thần Cốc như là nơi nghỉ phép.
Tiểu Điêu đâu có thể chịu nổi điều này, không đợi Điền Uyên từ chối, trực tiếp nghiên ngẫm cười nói: “Được, vậy thì để tôi đến phục vụ anh một chút đi”
“Thật sao? Vậy thì tốt quá, tôi cũng không đợi được nữa”
Nghĩ đến cảm giác đôi bàn tay ngọc ngà thon nhỏ của Tiếu Điêu vuốt ve trên chân mình, tên nhà giàu mới nổi này đã mê mẩn.
Tiểu Điêu chậm rãi đi tới, dáng người thướt tha khiến người ta mê say.
Những ông chủ này ở trong thành phố thường thấy những mỹ nữ diêm dúa lòe loẹt, lúc họ nhìn thấy thiếu nữ tươi mát thoát tục như thế thì ánh mắt đều mở trừng trừng.
Chỉ có những đệ tử của Dược Thân Cốc biết rõ tính cách Tiểu Điêu thì từng người đều có tâm lý xem kịch vui, chờ xem những tên nhà giàu mới nổi này xấu mặt.
Đi vài bước tới trước mặt tên nhà giàu mới nổi này, miệng Tiểu Điêu phun ra hương thơm: “Không biết vị này bây giờ cái chân nào đau nhức?”
“Hai chân đều đau, nhất là chỗ đùi, càng lên cao càng đau”
Tên nhà giàu mới nổi là một tay lão luyện tình trường, lúc có thể chiếm lợi thì chắc chắn sẽ không buông tha.
“Được, tôi giúp anh xoa bóp”
Nói xong, Tiểu Điêu nhẹ nhàng đặt tay lên trên đùi của anh ta, tên nhà giàu mới nổi vừa mới chuẩn bị hưởng thụ thì đột nhiên sắc mặt Tiểu Điêu bất ngờ thay đổi.
“Đồ điên không biết xấu hổ, lại dám làm càn ở Dược Thân Cốc của chúng tôi, xem bà cô đây làm gì với anh!”
Dứt lời, hai tay dùng sức gân như muốn bóp nát xương cốt đối phương.
Tên nhà giàu mới nổi kia lập tức kêu lên, mặt mày tím tái và môi phát khô.
“Gọi tôi ba lần bà cô, tôi sẽ buông tay!" Tiểu Điêu cau mày nói, sức lực trên tay càng lúc càng lớn.
“Đau quá, đau chết tôi rồi..."
Tên nhà giàu mới nổi vẻ mặt đau đớn, đây chính là lực do cao thủ tập được nội kình phát ra, anh ta sao có thể chịu được.
“Được rồi, Tiểu Điêu, đừng nghịch nữa”
Điền Uyên trầm giọng nói, vẻ mặt bình tĩnh.
“Hừ”
Tiểu Điêu buông tay ra, khinh bỉ nhìn người của công hội Luyện Kim đứng sau lưng tên nhà giàu mới nổi nói: "Xem ra, công hội Luyện Kim của mọi người cũng chỉ xứng kết bạn với loại rác rưởi này”
Dứt lời, quay người đi vào phía bên đệ tử Dược Thần Cốc đứng yên.
Bọn Hầu Tử từng người âm thầm giơ ngón tay cái lên, âm thầm bội phục.
Thường An đi ra, giọng nói lạnh lùng: “Sư huynh, chẳng lẽ đây chính là đạo đãi khách của Dược Thần Cốc sao? Vị này là ông chủ Mã chính là khách quý, đệ tử của Dược Thần Cốc gây hấn sinh sự, chẳng lẽ anh không nên trừng phạt sao? Lẽ nào tiểu bối không hiểu
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT