*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chu Nhất Điều lập tức hét lớn: “Bảo vệ, mau đuổi bọn này ra cho tôi”

“Hehe, anh đợi một tí, chút xíu nữa, anh sẽ biết ai là người bị đuổi ra ngoài.

" Khuôn mặt Lâm Thanh Diện bình tĩnh, bảo vệ nghe câu này liên quay qua nhìn trưởng phòng Lưu.

Tuy rằng Chu Nhất Điều đã hạ lệnh, nhưng ở đây chức vụ cao nhất là trưởng phòng Lưu.

Lúc này trong lòng trưởng phòng Lưu cũng đây bất mãn, cho dù Chu Nhất Điều có bà con trong đây, nhưng trong Cục đăng ký kết hôn, cũng không được qua mặt ông ta, thay ông ta ra mệnh lệnh, điều này quả thực không xem ông ta ra gì! Ông ta ho vài tiếng, mở miệng nói.

“Vậy được, vậy để tên này đợi ở đây vài phút, vậy tôi sẽ cho cậu vài phút, tôi muốn xem sau vài phút, cậu có ngoan ngoãn cút ra ngoài không!”

Nói xong, ông ta liền quay vào phòng.

Những thể loại này, trưởng phòng Lưu gặp không ít, nên không hề sợ hãi.

Kết quả sau hai phút, toàn bộ người đều thấy trưởng phòng Lưu xông ra ngoài.

Trưởng phòng Lưu lúc này bị dọa tới kinh sợ, ông ta không ngờ sếp lớn lại đích thân gọi cho ông ta.

Trong điện thoại, tiếng la hét của cấp trên không ngừng truyền tới.

“Ông muốn gây phiền phức cho tôi phải không hả?”

Trưởng phòng Lưu nghe giọng của cấp trên “Có phải ông cho là ông ngồi chức trưởng phòng, thì muốn làm gì thì làm? Bây giờ ông Chu Nhất Điều và Trương Lộ, lập tức cho đình chức tiếp nhận kiểm tra!”

Trưởng phòng Lưu bị hù tới toàn thân run rấy, và cấp trên lúc này cũng bị dọa tới sợ hãi.

Lúc nãy trong lúc họp, người phụ trách nhận được một cuộc gọi bí mật.

Ông ta lập tức bị chửi rủa, nếu ông ta không làm chút chuyện, thì e là chiếc ghế của ông ta sẽ khó giữ! Trưởng phòng Lưu chạy ra ngoài văn phòng, khuôn mặt đầy vẻ nghi hoặc nhìn Lâm Thanh Diện, nhưng cho dù nhìn như thế nào, thì cũng không nhìn ra, rốt cuộc Lâm Thanh Diện có điểm gì đặc biệt.

Chuyện lúc nãy, là ngẫu nhiên, hay là do anh ta làm? Cục trưởng Lưu Sợ hãi.

Một cú điện thoại, xém tí nữa khiến cho ông mất chén cơm, thân phận của người đàn ông này rốt cuộc là gì? “Trưởng phòng Lưu, không phải nói đợi vài phút sao? Sao vậy, sao mới có một lát ông lại chạy ra đây?”

Hứa Bích Hoài liền hỏi trưởng phòng Lưu.

“Con hỏi nhiều quá làm gì? trưởng phòng Lưu trăm công ngàn việc, sao có thời gian đợi tên vô dụng này! Thôi đi, chúng ta mau đi đi, thật là mất mặt!" Nhìn xung quanh, người vây quanh càng ngày càng nhiều, Hứa Quốc Hoa không chịu được.

“Thật sự hết cách Hứa Bích Hoài, hôm nay làm lớn chuyện quá rôi, nếu thực sự muốn ly hôn, phải đợi ngày mai.



Khuôn mặt Trương Lộ đáng tiếc lắc đầu, nhưng trong lòng vẫn mong chờ.

Cô ta mong chờ, thây cảnh Lâm Thanh Diện bị bảo vệ lôi ra ngoài.

Chỉ cân nghĩ đến thôi, cô ta có thể chụp thêm một tấm hình.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play