*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lục Diên Thọ cũng chú ý tới bóng đen đó, lúc này ngẩng đầu nhìn lên, hai con mắt gắt gao khóa chặt vào bóng đen đó.

Sau khi bóng đen vọt tới trước mặt Lục Diên Thọ, thì trực tiếp vươn tay, bóp vào cổ ông ta.

Trong lòng Lâm Thanh Diện có hơi kinh hãi, anh có thể cảm nhận được khí thế tỏa ra từ người bóng đen, thực lực của kẻ đó lại đạt Hóa Cảnh đỉnh phong.

Mà thể nội của bóng đen này phát ra lực lượng chập chờn, giỗng hệt với Huyền Công mà anh tu luyện! Nhưng có chút quỷ dị chính là anh lại không thể cảm nhận bất kỳ hơi thở của sự sỗng này trên người bóng đen này.

Kẻ này cho người ta cảm giác giống như một tử thi, có chút kinh khủng.

Lục Diên Thọ nhìn bóng đen kia ra tay với mình, sau đó vung tay lên một cái, một luông lực lớn xuất hiện, trực tiếp khống chết bóng đen đó ngay tại chỗ.

Lúc này đám người mới nhìn rõ dáng vẻ của bóng đen kia, thật ra là một người, nhưng bộ da của người này hoàn toàn là màu xanh đen, khô quất, cả gương mặt không có bất kỳ máu thịt gì, hai con mắt là một màu đỏ tươi quỷ dị, nhìn giống như cương thi trong phim ảnh.

Cái "người" này giống như dã thú, cổ họng thỉnh thoảng phát ra từng tiếng rống trâm thật, trong miệng cũng mọc răng nanh màu dden, nhìn qua như cực kỳ muốn cắn một cái vào cổ Lục Diên Thọ một cái.

Có điều thực lực của Lục Diên Thọ đã vượt xa so với Hóa Cảnh đỉnh phong rồi, cho nên cái "người" này không có cách nào làm tổn thương Lục Diên Thọ được.

Kẻ đó đứng trước mặt Lục Diên Thọ, cơ thể ngay cả động cũng không động được.

"Sư phụ, đây là thứ gì, sao nhìn lại khủng khiếp như vậy? Người này cũng không phải người sống đúng không ạ?" Giang Tiểu Nhu nhìn chằm chằm vào bóng đen đó, hỏi một câu.

Ánh mắt Lục Diên Thọ trở nên có chút phức tạp, mở miệng nói: "Không sai, người này đã chết trên trăm năm, khi còn sống gã có thực lực mạnh mẽ, sau khí chết bị sát khí trong mộ ăn mòn, cho nên mới sinh ra biến hóa như thế" "Gã là bảo vệ cho cái xác trên giường đá này, nếu như ta động vào thi thể, gã sẽ công kích ta”

Đám người nghe xong, trong lòng đều giật mình, không ngờ kẻ nhìn như cương thi này lại chết hơn một trăm năm rồi.

Với cả điều mà bọn họ không tưởng tượng được là gã đã chết trên trăm năm, mà còn canh giữ thực thể trên giường, chỉ riêng lòng trung thành này cũng khiến người ta cảm động.

Lục Diên Thọ nhìn chăm chăm tên đó, trong mắt tràn đầy xúc động, dường như cũng đang thán thưởng lòng trung thành của gã.

Có điều Lâm Thanh Diện lại bắt được trong mắt của Lục Diên Thọ một tia tiếc hận sâu sắc, không biết tại sao ông ta lại xuất hiện tâm trạng như vậy.

Từ sau khi tiến vào trong một huyệt, Lâm Thanh Diện liền cảm giác được Lục Diên Thọ có chút không bình thường, cũng không biết là vì lúc đầu loại trừ sát khi trong cơ thể mình, hay là vì nguyên nhân gì khác.

Lục Diên Thọ nhìn chằm chằm người kia hồi lâu, sau đó vung tay lên, cơ thể của người kia liền bị đánh nay ra ngoài, văng xuống đất.

Gã còn muốn tiếp tục công kích Lục Diên Thọ, dường như Lục Diên Thọ cực kỳ không muốn, như mà cuối cùng vẫn phóng ra một luồng năng lượng, trực tiếp bay thẳng vào mi tâm người kia.

Trong nháy mắt, người kia liên không có bất kỳ động tĩnh gì, cơ thể cũng mềm nhũn, con mắt đỏ rực cũng nhanh chóng tan đi, biến thành không còn chút sự sống nào.

Sau khi giải quyết xong người kia, Lục Diên Thọ hít sâu một hơi, sau đó nhìn về phía Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: "Được rồi, tôi đã tìm được biện pháp

- -------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play