“Tiểu Hy…” từ đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói từ tính.

Hạ Tử Hy ngây người, sau đó mỉm cười lên tiếng: “Tống Kỳ!”

“Như thế nào, có nhớ anh không?” Tống Kỳ hỏi.

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Tất nhiên rồi, anh bên đó như thế nào? Centrum đã khỏe hơn chưa?”

“ừ, cô ấy không có vấn đề gì!” Tống Kỳ nói, chỉ là có đôi khi vẫn sẽ đau đầu, nhưng những chuyện này anh đều không nói với Hạ Tử Hy.

“ừ…” Hạ Tử Hy kéo dài âm cuối, suy nghĩ một lát liền mở lời: “Tống Kỳ, em sắp kết hôn rồi!”

Tống Kỳ đương nhiên biết rõ, tin tức kết hôn của bọn họ, anh sớm đã nhìn thấy trên tạp chí quốc tế.

“Anh đã đọc tạp chí rồi!” Tống Kỳ nhàn nhạt nói, anh không nghĩ đến, anh ở bên Hạ Tử Hy lâu như vậy, cuối cùng vẫn là bỏ lỡ nhau.

“Anh có muốn đến tham gia hôn lễ của em không?”

“Em muốn anh đến tham gia

không?” Tống Kỳ hỏi ngược lại.

“…tất nhiên rồi, anh chính là người rất quan trọng trong cuộc đời em, giống như người nhà vậy, nếu như anh có thể đến em tất nhiên rất vui!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.

Sau đó, trong phòng truyền đến hai giọng cười đùa vui vẻ, dừng lại giây lát, tầm nhìn của hai người kia đồng loạt đều nhìn sang Hạ Tử Hy lúc này đang gọi điện thoại ngoài ban công.

“Vậy sao?” Tống Kỳ nhàn nhạt hỏi ngược lại.

“Nhưng mà…có lẽ anh không đến được!” Hạ Tử Hy nói, dù cho lúc này lên máy bay, có thể đến được đây cũng đã là chiều ngày mai, cũng đã bỏ lỡ buổi lễ.

Tống Kỳ bên đầu dây kia im lặng, sau đó nói: ‘Tiểu Hy, chỉ cần em cần, anh đều có mặt!”

Hạ Tử Hy cầm lấy điện thoại, cúi đầu, ánh mắt nhìn xuống hoa viên bên dưới, suy nghĩ một lát cô liền nói: “Tống Kỳ, cảm ơn anh!”

“Được rồi, em nghỉ ngơi sớm đi!”

“Vâng!”

Chĩ đơn giản trò chuyện vài câu, sau đó cúp máy.

Hạ Tử Hy cầm lấy điện thoại, cũng không nói thêm điều gì, nhưng trong lòng chính là có một cảm xúc vô cùng đau lòng.

Tống Kỳ đã từng là người vô cùng quan trọng trong cuộc sống của cô, cô không thể phủ nhận, nếu như không có anh ấy, có lẽ cũng sẽ không có Hạ Tử Hy của hiện tại, tất nhiên khi sự việc đến một mức độ nào đó, tình cảm đến một cảnh giới nào đó, thì tất cả

mọi thứ đều sẽ thay đổi.

Cô đã từng hy vọng, Tống Kỳ đối với cô giống như cô đối với anh vậy, chỉ đơn giản là tình cảm bạn bè đơn thuần. Nhưng không hề như vậy.

Cho nên, cô chỉ cảm thấy đáng tiếc, đau lòng, sau đó trong lòng âm thầm chúc phúc Tống Kỳ.

Ngoài những điều này, cô cũng không biết bản thân còn có thể làm được gì.

Nhìn thấy cô dù đã không còn nói chuyện điện thoại nhưng vẫn

đứng ngoài ban công, Khả Khả cùng Đô Đô liền bước sang.

“Tiểu Hy có chuyện gì sao?” Đô Đô hỏi.

Hạ Tử Hy lắc đầu: “Không có gì cả!”

“Là Tống Kỳ sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play