“Sư phụ trước khi rời khỏi đây, có để lại ít tiền ờ chỗ anh, số tiền này là của Ngưng Tích, chính xác mà nói chính là thăm dò Lục Tiêu An, vừa rồi Ngưng Tích đến đây muốn lấy năm triệu!”

“Anh cảm thấy đây chính là Lục Tiêu An đang lừa gạt cô ấy?” Hạ Tử Hy hỏi.

Mục Cảnh Thiên gật đầu.

Nếu quả thật là như vậy, vậy thì Lục Tiêu An này cũng có chút kinh tởm: “Vậy thì anh tính làm như thế nào?”

“Tất nhiên để anh ta tự mình nhận lấy trái đắng!”

“Anh nếu làm như vậy, vậy thì Ngưng Tích phải làm như thế nào?” Hạ Tử Hy hỏi, “có lẽ Ngưng Tích hiện tại vẫn đang bị lừa!”

“Vậy em cảm thấy nên làm như thế nào?”

Hạ Tử Hy suy nghĩ: “Em đi nói chuyện với cô ấy?”

“Em?” Mục Cảnh Thiên nhìn cô, ánh mắt mang theo chút nghi ngờ.

Hạ Tử Hy nhìn anh hất cằm nói: “Như thế nào? Anh nghi ngờ em?”

“Không, chỉ là…em không để ý sao?”

“Em tất nhiên là để ý, có điều đây là hai chuyện khác nhau, nếu như Ngưng Tích thật sự vì chuyện này mà xảy ra bất kỳ

chuyện gì, vậy thì cả đời này của anh nhất định sẽ khó lòng buông xuống, đến lúc đó em sẽ thật sự để ý đến!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói, dù sao cô ấy cũng không cố ý, cũng chưa từng làm ra những chuyện ác độc gì, chỉ là yêu một người không nên yêu mà thôi, hơn nữa, dựa theo tuổi tác của cô ấy, Hạ Tử Hy cũng chỉ xem cô như một đứa trẻ mà thôi.

Nghe thấy những lời này của Hạ Tử Hy, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên: “Hạ tiểu thư, anh thích khi em quan tâm đến anh!” anh nói.

“Mục tiên sinh, đừng suy nghĩ quá nhiều, em chỉ vì con mà thôi!”

“Lý do này không tệ!”

Hạ Tử Hy liếc mắt nhìn anh, Mục Cảnh Thiên ngược lại cười vô cùng vui vẻ: “Như thế nào, có cần anh đi cùng em không?”

“Không cần, nếu như anh có mặt, cô ấy nhất định sẽ cảm thấy ngượng ngùng, đến lúc đó lại không biết xảy ra chuyện gì!” Hạ Tử Hy khách quan nói.

Mục Cảnh Thiên suy nghĩ một lát liền gật đầu: “Em nói không sai,

vậy thì em cũng nên cẩn thận một chút, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh!”

Hạ Tử Hy từ trên người anh ngồi dậy, sau đó gật đầu: “Được, em biết rồi!”

“Anh sẽ sắp xếp A Khoa đi với em!”

“Không cần đâu, em tự mình lái xe là được!” Hạ Tử Hy lên tiếng, “A Khoa đưa em đi, như vậy cũng không phải có nghĩa là anh cũng biết rồi sao?”

Mục Cảnh Thiên có chút lo lắng:

“Nhưng em hiện tại có thể lái xe sao?”

“Em cũng không phải thai phụ mười tháng, có gì mà không được chứ, không vấn đề gì!” cô sảng khoái nói.

Nếu như cô đã nói như vậy, Mục Cảnh Thiên chỉ có thể đồng ý: “Vậy được, trên đường lái xe cẩn thận!”

“Được!”

Sau đó, Hạ Tử Hy rời khỏi Vân Duệ, sau khi bước lên xe liền gọi điện thoại cho Ngưng Tích.

Ngưng Tích không hề lưu số điện thoại của cô, hiện tại đang vì tiền

mà cảm thấy tức giận, thì Hạ Tử Hy lại gọi điện đến.

“Alo, Ngưng Tích, là chị, Hạ Tử Hy!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play