Ánh mắt người đàn ông kia liền

liếc nhìn về phía Hạ Tử Hy đang đứng bên phải Mục Cảnh Thiên.

Hạ Tử Hy cười nhạt, thể hiện lịch sự.

Nhưng người này ngược lại như thế nào cũng không đón nhận nụ cười thiện ý của cô, hừ lạnh một tiếng: “Tôi còn cho rằng mẫu người gợi cảm, không nghĩ đến lại là dạng thanh thuần; Cảnh Thiên, khẩu vị của cậu thay đổi roi.

Anh ta hết tiếng này đến tiếng khác đều gọi Cảnh Thiên, gọi đặc biệt thuận miệng.

Hạ Tử Hy đặc biệt cảm thấy bất lực, cô không gợi cảm sao?

“Cậu hôm nay thật nhiều lời” Mục Cảnh Thiên nhìn anh ta, trong giọng nói có vài phần chán ghét.

Lúc này, người kia mới bất mãn lên tiếng: “Được rồi, cậu cứ ngồi đây đợi, mình đưa cô ấy vào bên trong thử váy cưới!”

“Được, cô ấy đang mang thai, vẫn nên cẩn thận một chút!” Mục Cảnh Thiên nói, cẩn thận dặn dò.

Khi nghe thấy câu nói này, anh không tin được trừng lớn mắt:

“Cậu nói cái gì?”

“Chăm sóc tốt cho vợ mình!” Mục Cảnh Thiên lại một lần nữa lên tiếng.

Giây phút này, Hạ Tử Hy rõ ràng có thể nhận ra dáng vẻ trái tim tan nát của người đàn ông trước mặt.

Hạ Tử Hy đặc biệt hoãn loạn. “Nhất định rồi!”

Lời này, nghe như thế nào cũng như đang nghiến răng nghiến lợi

“Cùng tôi vào đây!” người đàn ông kia lên tiếng, sau đó Hạ Tử Hy liếc mắt nhìn Mục Cảnh Thiên, cuối cùng im lặng bước vào bên trong.

Hạ Tử Hy lúc này càng có thể nhận ra giữa hai người bọn họ có chút gì đó không đúng, cho đến hiện tại Mục Cảnh Thiên rất ít khi nói với người khác chuyện cô có thai, có thể nói cho người đàn ông trước mặt này nhất định chính là người mà anh có thể yên tâm.

Trong gian phòng, manocanh khoác lên mình một chiếc váy

cưới, Hạ Tử Hy khi nhìn thấy sửng sốt không thôi.

Cô đã từng nhìn thấy vô số kiểu dáng váy cưới, nhưng chỉ duy nhất chiếc áo trước mặt này, quả thật khiến cô có chút không nhịn được cười.

Váy cưới màu trắng không có thiết kế cầu vai, đính pha lê trên ngực nhìn rất đẹp, hơn nữa còn là kiểu chân váy dài, khi đứng ngoài cửa nhìn thấy chiếc váy cưới mặc trên người manocanh có chân váy kéo dài. Nhìn đặc biệt có nét quý phía, phong cách mang hơi hướng Âu Mỹ.

Hạ Tử Hy đang nghĩ rằng, kiểu dáng váy cưới như vậy, có mấy người có thể mặc được chứ.

“Tiến vào đây!” người đàn ông kia lên tiếng, khi quay lại nhìn thì đã thấy anh mang bao tay màu trắng, giây kết tiếp liền lấy bảng giá tên của chiếc váy cưới lật ra ngoài.

Hạ Tử Hy lúc này mới khôi phục tinh thần, liền cùng bước vào bên trong.

“Là chiếc váy này sao?” Hạ Tử Hy khó lòng tin tưởng được lên tiếng xác nhận lại.

“Ngoại trừ Mục Cảnh Thiên, còn ai có thể dùng kim cương để làm váy cưới chứ!” người đàn ông kia cũng không dễ chịu gì lên tiếng, giọng nói có chút chua chát.

Dù cho thái độ của người đàn ông kia đối với cô không mấy tốt đẹp, nhưng Hạ Tử Hy một chút cũng không tức giận, ngược lại chỉ cảm thấy buồn cười.

Nhưng ngoại trừ điểm này, chính là kinh ngạc.

Không phải là pha lê, mà là kim cương!

Váy cưới kim cương!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play