Sau khi lấy được sổ hộ khẩu, liền trực tiếp xuất phát đến cục dân chính đăng ký.

Trong thời gian chờ đợi, trái tim Hạ Tử Hy có chút thấp thỏm, nhưng nhiều nhất chính là cảm giác hạnh phúc.

Chính vào giây phút này, cô cảm giác giống như được hạnh phúc bao quanh.

Mục Cảnh Thiên ngược lại vô cùng trông đợi, dù cho chỉ là một tờ giấy chứng nhận, nhưng lại có hiệu lực tuyên bố quan hệ giữa anh cùng Hạ Tử Hy là người thân

mật nhất trên thế giới này.

Bất kể giờ phút nào, người quan trọng nhất của anh chính là cô!

Nhìn Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên lên tiếng: “Em đang suy nghĩ chuyện gì?”

Hạ Tử Hy nhìn anh lắc đầu: “Không có gì!”

Lúc này, Mục Cảnh Thiên vươn tay, nắm chặt lấy bàn tay cô: “Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão!”

Hạ Tử Hy như thế nào cũng không nghĩ đến Mục Cảnh Thiên

đột nhiên lại nói ra câu thơ cồ này, nhất thời sửng sốt.

Nhưng không thể nghi ngờ gì, câu thơ này chính là câu thơ đẹp nhất trên thế gian, chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão.

Cuối cùng cũng đến lược Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên, hai người cùng nhau bước vào, kề vai ngồi cạnh nhau.

Người đóng dấu đưa mắt nhìn bọn họ, sau khi lật hồ sơ nhướng mắt nhìn hai người bọn họ: “Đã từng kết hôn?”

“Đúng vậy!”

Hai người đồng loạt gật đầu.

“Xin hỏi hai người tự nguyện kết hôn sao?”

Lời này khiến cho Mục Cảnh Thiên có chút không vui: “Nếu không thì sao?” anh hỏi ngược lại.

Tâm trạng anh hiện tại vô cùng tốt, vì một câu nói này của nhân viên vô cùng không vui, cũng biết rằng bọn họ là thói quen nghề nghiệp, thủ tục chính là phải hỏi như vậy.

Lúc này, người làm chứng lập tức ngây người.

Hạ Tử Hy vội vàng gật đầu nói: “Đúng vậy!”

Người kia nhìn sang Mục Cảnh Thiên, dáng vẻ không quý cũng là hạng cao sang, thấy anh cũng không nói gì, xem ra cũng không có vấn đề gì, liền lập tức hoàn tất thủ tục.

“Chúc hai người tân hôn vui vẻ!” người nhân viên kia theo lệ mà nói.

“Cảm ơn!” Hạ Tử Hy lên tiếng.

Mục Cảnh Thiên hừ giọng một tiếng, sau đó nắm tay Hạ Tử Hy dẫn cô ra ngoài.

Sau khi bước ra ngoài, Mục Cảnh Thiên nhìn tờ giấy đăng ký kết hôn, nhất thời khó nói nên lời: “Anh đây từ người độc thân hoàng kim trở thành người đàn ông có gia đình hoàng kim rồi!”

“Như thế nào? Không thích sao? Bên này là nơi thụ lý ly hôn, có thể bước vào bất kỳ Icu1 nào, cũng chỉ mất thời gian vài phút mà thôi!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.

Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên

liền xoay người ôm chặt lấy Hạ Tử Hy: “Hạ Tử Hy, em đến nằm mơ cũng đừng nghĩ đến, cả đời này anh cũng sẽ không cùng em bước vào cánh cửa kia!” Mục Cảnh Thiên nói.

Hạ Tử Hy nhìn anh mỉm cười.

Mục Cảnh Thiên không kìm chế được kích động, nhìn Hạ Tử Hy, nghiêng người hôn lấy cô.

Trước cửa cục dân chính làm ra hành động như vậy, từng người qua đường đều là ánh mắt chúc phúc.

Hôn nhân vốn dĩ chính là sự bắt đầu của cuộc sống, cũng là sự bắt đầu mới của đời người.

Trong xe.

Mục Cảnh Thiên nhìn cô: “Chuyện tổ chức đám cưới, toàn quyền đều giao cho anh sắp xếp như thế nào?” Mục Cảnh Thiên hỏi.

Nghe đến đây, Hạ Tử Hy mỉm cười gật đầu, dù sao hiện tại cô có tâm nhưng không có sức, không bằng cứ giao cho Mục Cảnh Thiên sắp xếp.

Nhìn thấy Hạ Tử Hy gật đầu, Mục Cảnh Thiên vui mừng nắm chặt cánh tay cô, ánh mắt thâm tình nhìn sang: “Em yên tâm, anh đã từng nói qua, sẽ dành tặng cho em một hôn lễ có một không hai cho em, nhất định có thề làm được!”

Hạ Tử Hy như cũ vẫn mỉm cười gật đầu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play