*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh

Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Nhìn dáng vẻ ân ái của hai người bọn họ, Đô Đô hận không thể đánh chết bản thân, thận trọng

cái gì chứ, trực tiếp đồng ý là được.

Người ta đã ân ái như vậy, cô còn ờ đây giả vờ chính nghĩa cái gì chứ!

Có điều nếu nhanh như vậy đã đồng ý, dù sao cũng không phải là chuyện tốt gì, cô vừa ăn vừa suy ngẫm chuyện này.

Chút tâm tư nhỏ này cùa cô hoàn toàn được A Thuật bên cạnh chú ý đến, A Thuật ngược lại lên tiếng: “Ngày mai tôi sẽ mang giấy kinh doanh của cửa hàng giao đến công ty cho anh!”

Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn Đô Đô gật đầu: “Được!”

Đô Đô ngồi thẳng người, nhìn sang A Thuật: “Em đã đồng ý hay chưa? Ai cho anh đồng ý chứ?” mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng đã vui mừng như nở hoa.

“ừ, là anh đồng ý!”

“Chậc…” Đô Đô cúi đầu, không nhìn anh, nhưng như thế nào cũng không có cách nào che dấu được khóe môi đang muốn nhếch lên mỉm cười của mình.

Lời nói như vậy, nhưng ai cũng

có thể nhận ra Đô Đô sớm đã không còn tức giận.

Khi cùng Hạ Tử Hy, Khả Khả trò chuyện, đến mức khi cùng Mục Cảnh Thiên trò chuyện, cô vẫn có thể xen vào vai câu, mặc dù giọng điệu không vui, nhưng ít nhất, cô cũng không hề tức giận.

Ba người phụ nữ như một gánh hát, điểm này không sai.

Khả Khả cùng Đô Đô, còn có Hạ Tử Hy, ba người trò chuyện với nhau vô cùng vui vẻ, Hạ Tử Hy sớm đã nghĩ đến hai người bọn họ tính cách thẳng thắn, nhất

định có thể sớm cùng trò chuyện với nhau, ba người bọn họ còn hẹn nhau lần sau cùng đi dạo phố.

Cũng được quyết định một cách vui vẻ.

A Thuật cùng Mục Cảnh Thiên ngược lại ở bên cạnh thưởng thức rượu vang, sau đó nhìn hai người bọn họ mỉm cười.

Sau khi dùng xong bữa trưa, mọi người mới chào tạm biệt nhau.

“Mục Cảnh Thiên, tôi nói cho anh biết, nếu như anh còn khiến Tiểu

Hy đau lòng, vậy thì tôi sẽ không buông tha cho anh! Tôi không phải nhân viên của anh, tôi sẽ không sợ anh đâu!” Đô Đô cảnh cáo.

Mục Cảnh Thiên nhướng mày: “Nhưng nếu như tôi đầu tư thành công, vậy thì cô rất nhanh sẽ trờ thành nhân viên cùa tôi!”

Tại đây có hình ảnh

- NhayHo.Com



Đô Đô lúc này mới nhớ đến một chuyện: “Đúng vậy!” sau đó nhìn hai người bọn họ, “Mình đi trước đây, A Thuật là bảo vật trấn cửa hàng, mình nhất định phải mang anh ấy trờ về, chúng ta ngày khác lại nói chuyện!”

“Được, đi đường cẩn thận!”

Đô Đô gật đầu, sau đó nhìn Khả Khả: “Ngày khác chúng ta lại đi mua sắm!”

“Được, đi đường cẩn thận!”

Chính như vậy Đô Đô cùng A Thuật liền rời khỏi.

Ba người bọn họ cũng trở về,

Khả Khả ngồi ghế sau, sau khi trở về công ty iiền trực tiếp đi làm việc.

Còn Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên bước lên lầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play