Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Hạ Tử Hy dựa vào vài anh, chớp mắt sau đó lên tiếng: “Mục tiên sinh, em khát nước rồi, làm sao bây giờ?”

Mục Cảnh Thiên nghiêng đầu, đưa mắt nhìn Hạ Tử Hy: “Nương

tử, xin chờ một lát!” vừa nói liền đứng dậy, nhận mệnh mà đi rót nước.

Hạ Tử Hy ngồi trên ghế sofa, nhìn theo bóng lưng của Mục Cảnh Thiên, khóe môi nhếch lên nụ cười thỏa mãn.

Một lát sau, Mục Cảnh Thiên cầm lấy một ly nước mang đến: “Không nóng không lạnh, độ ấm vừa phải!”

“Cảm ơn!”

“Không cần khách sáo!”

Mục Cảnh Thiên ngồi xuống bên cạnh nhìn cô: “Hạ Tử Hy…”

“Vâng?” Hạ Tử Hy uống nước, ánh mắt nhìn về phía anh.

“Chúng ta kết hôn thôi, đi nhận giấy kết hôn!” Mục Cảnh Thiên nói.

Hạ Tử Hy cầm lấy ly nước sửng sốt.

“Kết hôn!” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy, dáng vè nghiêm túc lên tiếng.

Hạ Tử Hy mím môi nhìn Mục

Cảnh Thiên, thoáng do dự sau đó lên tiếng: “Đợi qua khoảng thời gian này mới bàn bạc vấn đề này vậy!”

“Em do dự rồi?”

“Em chỉ không muốn gấp gáp như vậy thôi!”

Mục Cảnh Thiên nhìn cô sau đó gật đầu: “Được, vậy thì cứ chờ qua thời gian lại chúng ta lại bàn bạc!”

Anh cũng biết rằng thời gian này xảy ra nhiều chuyện như vậy, Hạ Tử Hy nhất định sẽ do dự, nhưng

anh sẽ dùng hành động để xóa đi sự nghi ngờ của cô.

Chủ đề này đến đây liền chấm dứt, cũng không hề tiếp tục thảo luận.

Mục Cảnh Thiên cũng không đến công ty, hai người cùng nhau ờ nhà cả một buổi sáng, đến buổi trưa Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên: “Mục tiên sinh, thời gian này anh có phải đi làm cơm hay không?”

Nhắc đến chuyện làm cơm, mặc dù Mục tiên sinh vô cùng mạnh mẽ nhận lấy trọng trách này,

nhưng giống như anh thật sự không biết nấu ăn…

Có điều nếu như đã đồng ý với cô, vậy thì anh nhất định sẽ làm.

“Được, em cứ đợi ở đây, anh đi mua thức ăn!”

“Nhớ tiện đường mua luôn sách nấu ăn về, em không muốn làm người chỉ huy đâu!” Hạ Tử Hy tinh nghịch mỉm cười.

Mục Cảnh Thiên trừng mắt nhìn cô: “Dựa vào sự thông minh tài trí của anh, việc nấu cơm có thể làm khó được anh sao?”

“Mục tiên sinh, em sẽ mỏi mắt trông chờ!”

Mục Cảnh Thiên mỉm cười, vừa muốn rời khỏi thì điện thoại của anh liền vang lên.

Nhìn thấy số điện thoại gọi đến, Mục Cảnh Thiên liền nghe máy.

“Alo…”

Khi vừa nhận điện thoại, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười, ánh mắt nhìn về Hạ Tử Hy: “Được, cháu biết rồi!”

Sau khi dứt lời liền cúp máy.

“Ai vậy?”

Mục Cảnh Thiên bước đến, hai tay chống lên ghế sofa: “Hạ tiểu thư, xem ra hôm nay em có phúc được thường thức món ản do anh làm rồi, bà nội gọi điện thoại bảo chúng ta về nhà dùng cơm!”

“Hiện tại sao?”

Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Chỉ đợi em xuất hiện thôi!”

Hạ Tử Hy suy nghĩ một lát sau đó gật đầu: “Được thôi, hôm nay tạm tha cho anh vậy!”

Mục Cảnh Thiên mỉm cười, hai người lúc này cùng nhau bước ra ngoài.

Nhìn thấy Hạ Tử Hy chỉ mặc một bộ trang phục đơn giản, Mục Cảnh Thiên vậy mà lại cảm thấy cô đặc biệt xinh đẹp, có thể do liên quan đến tâm trạng.

Hành trình nữa tiếng, hai người liền về đến Mục gia.

Quả nhiên khi hai người bọn họ vừa đến nơi, cơm trưa đã được chuẩn bị sẵn sàng.

“Thiếu phu nhân cô đã quay trở

về rồi sao?” Đến cả dì Lý cũng nhận thấy đã rất lâu rồi không gặp Hạ Tử Hy.

“Chào dì Lý!” Hạ Tử Hy mỉm cười bước đến gằn.

Mục lão thái thái, Mục Trăn cùng Mục phu nhân đều có mặt.

Người nhà Mục gia cũng không nhiều, có điều vô cùng hòa thuận, đây cũng xem như là một loại cảnh tượng.

Khi Hạ Tử Hy bước vào, Mục lão thái thái lập tức mỉm cười: “Tiểu Hy, cháu đến rồi, mau đến bên

cạnh bà nội!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play