Đọc truyện hay tại лhayhȯ​

Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

A Kiệt gật đầu: “Nhưng chuyện này e rằng không thể che dấu quá lâu!”

“Che giấu được bao lâu thì hay bấy nhiêu!” Hạ Tử Hy nói.

“Bên ngoài sắp xếp người coi chừng bên sân bay, nếu như có tin tức, lập tức thông báo cho tôi biết!”

A Kiệt gật đầu.

Chính vào lúc này Hạ Tử Hy lên tiếng: “Anh ra ngoài trước đi!”

A Kiệt nhìn Hạ Tử Hy, có chút lo lắng, nhưng hiện tại lại không nói nên bất kỳ lời an ủi nào, có lẽ, yên tĩnh chính là cách tốt nhất.

A Kiệt bước ra ngoài, trước khi ra ngoài phòng, liếc mắt nhìn Hạ Tử Hy, không thể không thừa nhận,

người con gái như vậy xứng đáng khiến người ta khâm phục.

Dù cho vô cùng đau lòng, nhưng lại vẫn ghi nhớ đến người nhà bên Mục tổng.

Giây phút này, A Kiệt liền hiểu rõ, cái gì gọi là tình cảm.

Sau khi A Kiệt bước ra ngoài, Hạ Tử Hy đứng im, giống như lớp phòng bị nhất thời biến mất, ngã bệch trên ghế sofa.

Nước mắt từng giọt, từng giọt không ngừng rơi xuống.

Tại sao lại như vậy!

Tại sao!

Chỉ cần nghĩ đến có lẽ trên thế giới lúc này đã không còn người đàn ông tên Mục Cảnh Thiên, trong lòng cô như có một cảm giác như trái tim đã ngừng đập.

Không có anh, thế giới này giống như mất đi màu sắc.

Cô không dám tưởng tượng, chỉ hy vọng kỳ tích có thể xuất hiện, dù cho chỉ một tia kì tích mong manh, cũng sẽ xuất hiện đúng không?

Hạ Tử Hy ngồi trên ghế sofa, khóc không thành tiếng.

Mục Cảnh Thiên!

Cả bưởi chiều Hạ Tử Hy đều ngồi trong phòng làm việc của Mục Cảnh Thiên, A Kiệt có chút lo lắng, muốn bước vào xem tình hình của cô, nhưng lại sợ làm phiền đến cô, hoặc nên nói là sợ rằng sẽ nhìn thấy dáng vẻ đau khổ của Hạ Tử Hy.

Chính vào lúc này, điện thoại của anh liền vang lên.

A Kiệt tiện tay ấn phím nghe: “Alo…”

Sau khi nghe những lời trong điện thoại, thoáng ngây người, sau khi cúp máy lập tức xông vào văn phòng tổng giám đốc.

Hạ Tử Hy ngồi một góc, không lên tiếng, giống như một bức tượng điêu khắc.

A Kiệt nhìn cô: “Hạ tiểu thư, Mục lão thái thái đã nhập viện rồi!”

Nghe đến đây, Hạ Tử Hy liền ngẩng đầu nhìn A Kiệt, hai mắt đỏ bừng, vừa nhìn liền biết đã

từng khóc một trận.

“Vừa rồi có người gọi điện đến báo, nói rằng Mục lão thái thái sau khi nhận được tin của Mục tổng, đã ngất xỉu nhập viện!”

Hạ Tử Hy ngây người, sau đó liền đứng dậy: “Đang ở bệnh viện nào?”

“An Thánh!”

Hạ Tử Hy đứng dậy, gạt nước mắt sau đó bước ra ngoài, bước chân vô cùng vội vàng.

A Kiệt nhìn theo bóng lưng của

cô, nói không nên bất kỳ tư vị nào.

Hiện tại rõ ràng bản thân đang đau khổ, nhưng lại nỗ lực vực dậy.

Quả thật khiến người khác đau lòng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play