Đọc truyện hay

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Chính vào lúc này, điện thoại Hạ Tử Hy vang lên, khi nhìn thấy là số điện thoại của Mục Cảnh Thiên, thoáng sửng sốt.

“Là anh Cảnh Thiên sao?”

Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó nhận điện thoại.

“Em đang ở đâu?”

“ở nhà!”

“Hạ gia sao?”

“Đúng vậy!”

Mục Cảnh Thiên ngây người, sau đó nói: “Sau khi ăn cơm xong thì bảo A Khoa đến đón em về!”

“Vâng!” Hạ Tử Hy cũng không phản đối.

“Em ăn đi, anh cúp máy trước đây!”

Vâng!

»

Chỉ đơn giản trò chuyện vài câu sau đó liền cúp máy.

An Nhược Mạn nhìn cô: “Như thế

nào? Anh Cảnh Thiên không yên tâm em ở đây một mình sao?”

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Không có!”

“Nhất định là có!” An Nhược Mạn nói.

“Được rồi, ăn cơm thôi!” lúc này, Hạ Tử Dục liền cắt ngang lời nói của hai người.

Hạ Tử Hy cùng An Nhược Mạn sửng sốt, sau đó An Nhược Mạn cũng không xem đây là chuyện gì, mỉm cười với Hạ Tử Hy, sau đó bắt đầu dùng cơm.

Quan sát thấy phản ứng của Hạ Tử Dục, Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân liếc mắt nhìn nhau, Hạ Thiên cũng hô hào theo: “Ăn cơm thôi!”

“Được, mùi vị không tệ, chị dâu, khả năng bếp núc của chị thật tốt!” Hạ Tử Hy nói.

An Nhược Mạn mỉm cười: “Chị nghe anh Cảnh Thiên nói khả năng nấu nướng của em cũng rất tốt!”

“Nhưng không bằng chị!”

“Vậy lần sau chúng ta thử xem!”

“Được!”

Nhìn Hạ Tử Hy cùng An Nhược Mạn đối xử với nhau thân thiết như vậy, người một nhà vui vẻ hòa thuận, Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân cũng cảm thấy tán thường.

Chỉ là Hạ Tử Dục…

Liếc mắt nhìn anh, anh cũng chỉ cúi đầu, chuyên chú dùng cơm, không nói bất kỳ điều gì.

Sau khi dùng cơm xong, Hạ Tử Hy liền rời khỏi.

“Tiểu Hy, hiện tại cũng đã khuya rồi, đêm nay đừng rời đi!” An Nhược Mạn nói.

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Đêm nay em quay về nhà còn có chuyện!”

“Vậy cũng được!”

Lúc này, Hạ Tử Dục một bên lên tiếng: “Anh đưa em về!”

Hạ Tử Hy ngây người: “Không cần đâu, lát nữa sẽ có người đến đón em!” Hạ Tử Hy nói.

“Hiện tại cũng đã khuya như vậy, đợi đến khi người đó đến cũng

không biết là mấy giờ, vẫn là để anh đưa em về!” Hạ Tử Dục kiên quyết nói.

“Đúng vậy, để anh trai đưa em về, như vậy mọi người cũng yên tâm hơn!” An Nhược Mạn cũng lên tiếng.

Hạ Tử Hy nhìn về phía An Nhược Mạn, nhìn bọn họ kiên quyết như vậy, cuối cùng chỉ đành tự thoả hiệp.

“Vậy thì tốt!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play