Đọc truyện hay

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Hạ Tử Hy lúc này mới gật đầu:

“Vậy thì tốt!”

Anh Vinh cũng mỉm cười, không khí lúc này quay lại sự yên tĩnh vốn có, chiếc xe tiếp tục xuất phát, cho đến khi dừng trước cửa Tập đoàn Vân Duệ, Hạ Tử Hy liền lên tiếng: “Vinh tiên sinh, cảm ơn ông đã tiễn tôi về!”

“Không cần khách khí, cô cứu tôi, tôi giúp cô, giữa hai chúng ta quả thật có duyên phận!”

Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó bước xuống xe: “Vậy thì tốt, tôi trở về đây!”

Vinh Cẩm gật đầu: “Được!”

Sau đó, Hạ Tử Hy lễ phép gật đầu, sau đó bước về phía bên trong công ty, xe của Vinh cẩm dừng trước cổng, cho đến khi nhìn thấy Hạ Tử Hy bước vào trong công ty thì tài xế mới khởi động xe rời khỏi.

A Hoa lúc này mới nhìn sang Vinh Cẩm: “Anh Vinh, như thế nào, vừa rồi không có vấn đề gì đúng không?”

Vinh Cẩm lắc đầu: “Tôi không sao!”

Có điều khi ông quay đầu lại nhìn bóng dáng của Hạ Tử Hy khi bước vào công ty, chân mày nhíu chặt, không thể không thừa nhận, mỗi một lần gặp Hạ Tử Hy, ông đều có một cảm giác vô cùng thân thiết, không lẽ cũng vì cô ấy lớn lên nhìn giống như Tiêu Lạc hay sao?

Giống đến mức, đến tính cách cũng không khác gì nhau.

Vinh Cẩm thở dài một tiếng.

Chính vào lúc này, điện thoại liền vang lên, A Hoa sau khi nghe thấy, cũng có chút ngây người,

sau khi do dự một phen, lúc này mới đưa điện thoại cho Vinh Cẩm.

Vinh Cẩm liếc mắt nhìn điện thoại, sau đó nhận máy.

“Alo…”

“Vinh tiên sinh, có tin tức rồi!”

sau khi do dự một phen, lúc này mới đưa điện thoại cho Vinh Cẩm.

Vinh Cẩm liếc mắt nhìn điện thoại, sau đó nhận máy.

“Alo…”

“Vinh tiên sinh, có tin tức rồi!”

“Vinh tiên sinh, có tin tức rồi!”

Nghe đến đây, Vinh cẩm ngây người: “Lập tức gửi tấm hình đó qua cho tôi!”

Sau khi cúp điện thoại, chỉ vài giây sau, điện thoại lại một lần nữa vang lên, Vinh cẩm nhìn điện thoại, sau đó nhìn tấm hình bên trên, thoáng ngây người.

A Hoa ngồi trên băng ghế trước, tất nhiên biết rõ chuyện gì đang xảy ra trong điện thoại, nhìn thấy sắc mặt Vinh cẩm không tốt, liền lên tiếng: “Vinh tiên sinh, đã xảy ra chuyện gì rồi?”

sắc mặt Vinh cẩm không quá tốt, cuối cùng lên tiếng: “Giúp tôi điều tra thân phận của người này…”

Nhìn người trên tấm hình, Vinh Cẩm nắm chặt điện thoại trong tay.

Tiêu Lạc…cô rốt cuộc đã qua lại với bao nhiêu người!

Chỉ cần nghĩ đến đây, trong trái tim ông nói không nên cảm giác

gì-

Khiến cho Mục Trăn không ngờ

đến chính là, Vinh cẩm vậy mà lại hẹn ông ra ngoài.

Khi Mục Trăn đến nơi, Vinh cầm cũng đã đến từ sớm, ông ngồi chờ tại chỗ, thong thả uống trà, còn bên cạnh ông lúc này, luôn có một vệ sĩ quen thuộc, hình thành tư thế bảo vệ.

Mục Trăn khi nhìn thấy ông, trực tiếp bước qua, ngồi xuống đối diện ông.

Khi nhìn thấy Mục Trăn, ánh mắt Vinh Cẩm liền loé lên một tia mù mịt, nhưng cũng nhanh chóng tan biến.

“Không biết Vinh tiên sinh mời tôi đến đây vì chuyện gì?” Mục Trăn nhìn ông hỏi.

Hai người bọn họ vốn không cùng một tầng lớp, cũng rất ít khi tiếp xúc, cho nên nếu bỏ qua lần gặp mặt trước, thì đây cũng là lần đầu tiên Mục Trăn cùng Vinh Cầm gặp mặt nhau.

Chính thức gặp mặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play