Đọc truyện hay

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

“Xem ra, người nhà Vinh tiên sinh rất quan tâm đến ông!”

Nhắc đến gia đình, anh Vinh liền thở dài một tiếng: “Tôi không có nhà, chỉ có một người anh em vẫn luôn bên mình, một người vô cùng tốt!”

Hạ Tử Hy ngây người: “Thật ngại quá, tôi không biết!”

“Không vấn đề gì cả, tôi cũng đã quen rồi!” anh Vinh không chút để ý đến, sau đó nhìn hai người bọn họ: “Đúng rồi, hiện tại vẫn chưa

hỏi, hai người…?”

“Không vấn đề gì cả, tôi cũng đã quen rồi!” anh Vinh không chút để ý đến, sau đó nhìn hai người bọn họ: “Đúng rồi, hiện tại vẫn chưa hỏi, hai người…?”

Mục Cảnh Thiên tất nhiên hiểu rõ lời này của ông ta có ý gì, mỉm cười giới thiệu: “Cô ấy là vị hôn thê của tôi!”

Nói đến đây, anh Vinh đột nhiên bừng tỉnh gật đầu: “Thì ra là như vậy, xem ra, tôi phải uống một ly chúc mừng hai người rồi!”

“Rất nhanh chúng tôi sẽ kết hôn, chuyện này cũng đã được đăng

trên tạp chí, Vinh tiên sinh ông chưa nghe nói qua hay sao?” Mục Cảnh Thiên hỏi.

Anh Vinh ngây người, sau đó lên tiếng: “Thật ngại quá, tôi từ trước đến nay đều không xem tạp chí bát quái!”

Mục Cảnh Thiên gật đầu, cũng nói tiếp môt câu: “Thì ra là như vậy!” cầm lên ly rượu, nhìn anh Vinh nhấp một ngụm rượu vang.

“Hai người khi nào kết hôn?” anh Vinh tuỳ tiện hỏi một câu.

“Ngày tháng vân chưa xác định,

có điều tất cả mọi chuyện đều đang được chuẩn bị!” Mục Cảnh Thiên trả lời.

Anh Vinh gật đầu: “Hai người nhìn vô cùng xứng đôi, nếu có gì cần giúp đỡ, xin cứ nói ra!”

“Cảm ơn!”

“Nào, chúc mừng hai người, đây là lời chúc phúc đến muộn của tôi!” vừa nói, anh Vinh liền nâng lên ly rượu.

Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên cũng nâng lên ly rượu: “Vinh tiên sinh chê cười rồi, đến lúc đó còn

mong ông nể mặt đến tham dự!”

“Được, tôi nhất định sẽ đến tham dự!”

Vừa nói, ba người liền nâng ly chúc mừng.

Người bên ngoài đều nói thực lực anh Vinh thâm hậu, hơn nữa còn xuất thân từ hắc đạo, những điều này Hạ Tử Hy cũng từng nghe qua, nhưng hiện tại cùng anh Vinh trò chuyện như vậy, hoàn toàn không cảm giác được ông ta chính là loại người phân biệt đẳng cấp, ngược lại…là một người vô cùng gần gũi.

“Hạ tiểu thư, thức ăn như thế

nào?”

“Không tệ, tươi ngon không dầu mỡ!”

“Vậy thì tốt, tôi sợ cô không thích những món ăn này!”

“Ngon lắm!”

Mục cảnh Thiên ngồi một bên, có thể nhận ra được, tầm mắt của anh Vinh vẫn luôn nhìn quanh người Hạ Tử Hy, tuỳ thời mà hỏi thăm hai ba câu.

Mục Cảnh Thiên chỉ nhấp một

ngụm rượu vang, anh suy nghĩ, người đàn òng Vinh tiên sinh này rốt cuộc muốn làm gì?

Nếu như nói mục đích của ông ta là Hạ Tử Hy, hoàn toàn không cần phải sử dụng cách thức này, nhưng nếu như không phải…thì ông mang đến một cảm giác vô cùng kỳ lạ cho ông.

Trước cửa nhà hàng.

“Vinh tiên sinh, cảm ơn sự tiếp đãi của ông, làm sau đến tôi làm chủ, mời ông một bữa!” Mục Cảnh Thiên nói.

“Được, vậy thì cứ quyết định như vậy đi!” anh Vinh cũng không chút khách sáo trả lời.

“Được!”

Chính vào lúc này, một chiếc xe được lái tới dừng bên cạnh anh Vinh, người từ trên xe bước xuống, giúp ông ta mở cửa xe.

Lúc này, anh Vinh nhìn hai người bọn họ: “Như thế nào, có cần tiễn hai người về hay không?”

“Không cần đâu, xe của chúng tôi đậu bên kia, chúng tôi tự mình quay trở về là được!”

“Vậy được, vậy tôi đi trước đây!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play