Đọc truyện hay

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Hạ Tử Hy nhìn hai người bọn họ, không hề lên tiếng, nhưng ánh mắt ngược lại chậm rãi mang tính châm chọc.

Lúc này, A Thuật cũng không che dấu, gật đầu: “Đúng vậy, thuê một căn phòng dưới lầu nhà cô ấy!”

Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy gật đầu: “Ồ, thì ra là như vậy!” vừa nói, ánh mắt liếc nhìn sang Đô Đô, còn Đô Đô lúc này nằm rạp người một bên ăn điểm tâm, xem như không nghe thấy bất kỳ điều gì.

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Nếu như là như vậy, vậy thì tôi cũng yên tâm rồi, Đô Đô là con gái lại một mình sống ở đó, dù sao cũng không quá an toàn, hiện tại đã có anh rồi, vậy thì tôi cũng yên tâm

phần nào!”

A Thuật rộng lượng cười, nhìn người con gái bên cạnh, ánh mắt tràn ngập yêu thương: “Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy!”

A Thuật rộng lượng cười, nhìn người con gái bên cạnh, ánh mắt tràn ngập yêu thương: “Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy!”

“Rõ ràng là em chăm sóc anh!” Đô Đô phản bác.

A Thuật không cùng cô tranh cãi chỉ gật đầu: “Đúng vậy!”

Đô Đô lúc này mới hài lòng mỉm cười vui vẻ.

Nhìn ánh mắt trao đổi giữa hai người bọn họ, Hạ Tử Hy lúc này mới yên tâm phần nào.

A Thuật mặc dù trước đây cùng Lăng Tiêu Vân trải qua một chuyện tình cảm không quá tốt, nhưng có thể nhận ra được rằng, A Thuật chính là một người xứng đáng để dựa dẫm, cho nên nhìn thấy anh ấy cùng Đô Đô ở bên nhau, Hạ Tử Hy cảm thấy vô cùng yên tâm.

Nhìn hai người bọn họ, Hạ Tử Hy đặc biệt vui mừng.

Hạ Tử Hy ở lại cửa hàng điểm tâm đến hơn nữa buổi chiều, Mục Cảnh Thiên liền đến đón cô.

Lúc này trên xe, Hạ Tử Hy nhếch

môi cười, Mục Cảnh Thiên liền quay đầu lại nhìn cô: “Em đang suy nghĩ điều gì vậy? Vui vẻ đến như vậy?”

Hạ Tử Hy nghiêng đầu: “Có thể nhìn ra được sao?”

“Nụ cười của em đều viết hết trên mặt rồi, anh làm sao có thể không nhận ra chứ?”

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Thật ra cũng không có gì cả, chì là hôm nay nhìn thấy A Thuật cùng Đô Đô bên nhau không tệ, nên đang vui mừng cho hai người bọn họ mà thôi!”

“Hai người bọn họ đã ờ bên nhau rồi sao?”

Hạ Tử Hy gật đầu: “Đúng vậy, A Thuật đã thuê một căn hộ dưới tầng lầu nhà Đô Đô!”

Nghe vậy, Mục Cảnh Thiên nhếch môi nói, cũng không nói thêm bất kỳ điều gì, đối với tâm tư của đàn ông, anh cũng xem như hiểu rõ,

A Thuật nếu đã làm như vậy, nhất định đã tốn rất nhiều tâm tư!”

“Xem ra, giữa hai người bọn họ nhất định có vấn đề!”

Hạ Tử Hy gật đầu: “Đô Đô là một người con gái tốt, anh trai em không có duyên với cô ấy, hiện tại đã có A Thuật, em cũng rất yên tâm!”

Mục Cảnh Thiên vươn tay, nắm tay Hạ Tử Hy: “Được rồi, giữa hai người bọn họ tự có duyên phận của mình, cứ để bọn họ tự nắm chắc!”

Nghe vậy, Hạ Tử Hy gật đầu đồng ý.

Có điều chuyện này cũng không thể can thiệp vào, có điều nhìn trạng thái bình yên hiện tại của

hai người, Hạ Tử Hy cũng cảm thấy vô mừng cho hai người bọn họ.

Lúc này, Mục Cảnh Thiên đột nhiên nhớ đến chuyện khác, tóm chặt lấy tay cô: “Không bằng suy nghĩ những chuyện thiết thực chút, em muốn ăn gì?”

Hạ Tử Hy đột nhiên nhớ ra: “À đúng rồi, bà nội muốn hai chúng ta trờ về ăn tối!”

“Lại trở về sao?”

Hạ Tử Hy gật đầu, sau đó nhìn sang Mục Cảnh Thiên: “Như thế

nào? Anh không tình nguyện sao?”

Mục Cảnh Thiên mỉm cười: “Anh chỉ muốn trải qua thế giới hai người mà thôi!”

“Thế giới hai người lúc nào cũng có thể trải qua được nhưng bà nội muốn chúng ta trở về, chúng ta nhất định phải trở về!”

“Hừ…được thôi!”

Không còn cách nào khác, Mục Cảnh Thiên đành đổi hướng, chiếc xe liền xuất phát về phía Mục gia.

Cuộc sống, vốn dĩ vẫn cho rằng bất biến không thay đổi, hoặc cứ như vậy bình đạm mà hạnh phúc sinh sống, nhưng cuộc sống vẫn luôn vào những lúc bất chợt gửi lời cảnh cáo đến cho bạn, khiến cho bạn cứ như vậy mà cảm nhận được xã hội này có bao nhiêu hiện thực cùng tàn nhẫn.

Ngày kế tiếp.

Hạ Tử Hy khi ờ công ty liền nghe được một tin tức.

Tập đoàn Vinh Lạc sẽ cùng tập

đoàn Vân Duệ hợp tác chung một hạng mục.

Quan trọng chính là không phải việc hợp tác giữa hai tập đoàn, mà thực lực phía sau của Vinh Lạc, tất cả mọi người đều nói rằng, tổng giám đốc của Tập đoàn Vinh Lạc là người đứng đầu của băng đảng xã hội đen, hơn nữa cũng đã từng ngồi tù, mặc dù ông đứng tên rất nhiều tập đoàn, nhưng cũng vì vấn đề thân phận của mình, mà khiến người khác cảm thấy rằng, bọn họ không làm ăn đàng hoàng.

Hạ Tử Hy bước vào quán cafe,

liền nhìn thấy Mục Cảnh Thiên đang cùng một người đàn ông bàn bạc chuyện làm ăn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play