Đọc truyện hay

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Từ phía A Kiệt biết được Mục Cảnh Thiên lúc này đang mở cuộc họp, Hạ Tử Hy liền đến văn phòng chờ anh.

Vãn phòng Mục Cảnh Thiên đặc biệt xa hoa, cũng rất phong phú, Hạ Tử Hy ngồi bên trong, lúc này điện thoại Mục Cảnh Thiên vang lên âm thanh, Hạ Tử Hy liền bước đến gần, là một tin nhắn, tất nhiên, điều khiến Hạ Tử Hy nhếch môi cười chính là hình người trên màn hình, chính là hình của hai người bọn họ.

Mục Cảnh Thiên ôm lấy cô, hai người giống như hôn lại giống

như không, dựa vào bên nhau, vô cùng mờ ám, nhưng cũng vô cùng xinh đẹp.

Hạ Tử Hy rất ít khi nhìn đến điện thoại của Mục Cảnh Thiên, không biết tấm hình này anh chụp từ khi nào, càng không biết anh từ khi nào đã đổi màn hình điện thoại.

Nghĩ như vậy cô liền cầm điện thoại, sau khi mở điện thoại lên liền nhìn thấy tấm hình bên trong, Hạ Tử Hy lập tức ngây người.

Đây không phải là hình của cô cùng Tống Kỳ ở bệnh viện hay sao?

Hạ Tử Hy ngây người.

Nhìn tên người gửi đến, chính là Thiên Hựu…

Cho nên…

Cô không cẩn thận đã bị người khác chụp được, sau đó Huống Thiên Hựu liền gửi đến cho anh ấy?

Không biết có phải trùng hợp hay không, chính là chụp phải hình ảnh hai người bọn họ ôm nhau trước cửa bệnh viện.

Hạ Tử Hy đứng im, nhìn thời gian

gửi đến, cách đây không lâu trước đây, hơn nữa còn có lịch sử trò chuyện của Mục Cảnh Thiên cùng Huống Thiên Hựu, cho nên Mục Cảnh Thiên đã nhìn thấy rồi, nhưng vẫn không gọi điện thoại hỏi cô.

Nữa tiếng sau, Mục Cảnh Thiên tan họp trở về, khi vừa đẩy cửa bước vào liền nhìn thấy Hạ Tử Hy đang ngồi trong văn phòng của anh.

Ngây người trong chốc lát, sau đó nói: “Em đợi đã lâu chưa?”

“Ba mươi phút!”

“Cuộc họp hôm nay kéo dài!” vừa nói, Mục Cảnh Thiên liền bước đến gần, trực tiếp hôn lên môi cô, giọng điệu ngược lại không chút chất vấn.

Mục Cảnh Thiên vừa muốn đứng dậy, Hạ Tử Hy liền vươn tay ôm lấy cổ của anh Mục Cảnh Thiên nhìn cô, biểu cảm của Hạ Tử Hy lúc này có vài phần nũng nịu.

“Sao vậy?” Mục Cảnh Thiên hỏi.

Hạ Tử Hy ôm lấy anh mỉm cười: “Có tin này muốn nói cho anh biết, đối với anh mà nói có thể xem như một tin tốt!”

“ồ?” nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhướng mày, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh cô: “Tin tốt gì?”

“ừ..Hạ Tử Hy suy nghĩ sau đó nói: “Em hôm nay đến bệnh viện thăm Centrum, sau đó gặp Tống Kỳ, anh ấy sẽ cùng Centrum rời khỏi đây!” Hạ Tử Hy nói.

Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên ngây người, sau đó nghiêng đầu nhìn cô: “ò, vậy sao? Đối với anh mà nói, như thế nào xem là tin tốt chứ?”

“Nếu như vậy, anh sẽ bớt đi một tình địch!”

“Tình địch? Anh từ trước đến giờ chưa từng xem anh ta là đối thủ!” Mục Cảnh Thiên kiêu ngạo nói.

Hạ Tử Hy:

Mục Cảnh Thiên, anh có dám tự tin thêm chút nữa hay không!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play