Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện cực hay được cập nhật nhanh nhất trên Vietwriter.vn

Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Hạ Tử Hy nhìn Đô Đô, cô ấy cũng mỉm cười: “Cậu yên tâm, mình đã không còn thích anh ấy nữa rồi…hơn nữa, mình tin rằng mình sẽ tìm được người tốt hơn!” Đô Đô nói.

Trước đây cô đã từng nói qua,

Hạ Tử Hy vẫn còn chút lo lắng, nhưng hiện tại nhắc đến những chuyện này, Hạ Tử Hy ngược lại càng thêm tin tưởng.

“Đô Đô, mình thay anh trai xin lỗi

cậu…” Hạ Tử Hy có vài phần hối lỗi nói với cô, cô trước đây vẫn cho rằng hai người bọn họ sẽ ở bên nhau, nhưng không nghĩ đến cuối cùng lại có kết cục như thế này, vốn dĩ vẫn còn chút lo lắng, dáng vè như thế này của Đô Đô, khiến cho Hạ Tử Hy vô cùng tán thường.

Đô Đô mỉm cười nói: “Anh trai cậu là anh trai cậu, cậu là cậu, không cách nào thay thế được, hơn nữa, cũng không cần nói xin lỗi với mình, anh trai cậu cũng không hề lừa gạt mình bất kỳ điều gì!” Đô Đô nói, cho nên cô rất nhẹ nhõm, cũng không hề có

bất kỳ suy nghĩ khó chấp nhận nào.

Nhìn Đô Đô, Hạ Tử Hy mỉm cười.

“Hi vọng sau này có thể tự nhiên đối diện!”

“Nhất định!”

Hai người nâng ly với nhau, liếc mắt nhìn nhau.

Chính vào lúc này, Mục Cảnh Thiên từ phía sau bước đến, đứng sau lứng Hạ Tử Hy, hình thành lên tư thế bảo vệ.

“Hai người đang nói gì?”

Quay đầu lại nhìn thấy Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy liền mỉm cười.

Đô Đô lên tiếng: “Tất nhiên đang nói đến việc anh khi nào sẽ lấy Tiểu Hy nhà chúng tôi?” Đô Đô mỉm cười nói.

Nhắc đến chuyện này, ánh mắt Mục Cảnh Thiên mang theo ý cười, nhìn Hạ Tử Hy: “Chuyện này tôi tự có sắp xếp!”

Nghe vậy, Đô Đô nhướng mày, bày ra dáng vẻ vô cùng kinh ngạc: “Xem ra, chuyện tốt sắp

đến gần, khi nào? Chuyện khi nào? Mình muốn làm phù dâu!” Đô Đô nói.

Hạ Tử Hy mỉm cười hạnh phúc, cũng không phủ nhận.

Chính vào lúc này, ngoài cửa vang lên một trận xao động.

Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên đồng loạt ngước nhìn, lúc này chỉ nhìn thấy Tống Kỳ từ bên ngoài bước vào, bước về phía Hạ Tử Dục.

Một thân trang phục màu đen tuyền, nhìn vô cùng thành thục

nội liễm, nhiều ngày không gặp, ngũ quan của anh giống thâm trầm hơn rất nhiều.

Khi nhìn thấy anh ấy, Hạ Tử Hy thoáng ngây người.

Mục Cảnh Thiên cũng không nghĩ đến, Hạ Tử Dục vậy mà lại mang đến cho anh bất ngờ như vậy.

Ánh mắt liếc nhìn về phía hai người bọn họ, đôi mắt anh lóe lên một tia lạnh lùng.

“Chúc mừng, bách niên hảo hợp!” Tống Kỳ lên tiếng.

Hạ Tử Dục nhếch môi cười, biết rằng Mục Cảnh Thiên đang nhìn về phía này, còn đặc biệt cùng Tống Kỳ chạm ly.

Hai người sau khi nâng rượu chúc mừng, Tống Kỳ cũng nhìn sang hướng này, vừa nhìn liền phát hiện ra Hạ Tử Hy, giây phút ánh mắt giao nhau, trong lòng Tống Kỳ cũng không nhịn được nhói đau.

Bất kể khi nào nhìn thấy cô ấy, cô đều có thể xông thẳng vào trái tim anh.

Nhận thấy Tống Kỳ đang nhìn về

phía này, hơn nữa đang nhìn về phía Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên liền ôm lấy cô, tuyên bố quyền sở hữu của anh.

Đô Đô đứng một bên quan sát, cô cũng biết Tống Kỳ cũng thích Hạ Tử Hy, khung cảnh này có chút kỳ quái, xem ra, Hạ Tử Hy hôm nay so với cô còn khó khăn hơn.

Cô chậm rãi lùi sang một bên.

Lúc này, Tống Kỳ bước đến gần, khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, ánh mắt vô cùng dịu dàng: “Đã lâu không

Hạ Tử Hy cũng rộng lượng mỉm cười nói: “Đã lâu không gặp!”

Kể từ ngày hôm đó, bọn họ thật sự chưa từng liên lạc với nhau.

Hiện tại khi gặp nhau, trong lòng Hạ Tử Hy không nói được chút cảm giác nào, dù sao những năm tháng ở nước ngoài, Tống Kỳ vẫn luôn là người chăm sóc cho cô, nếu như không phải vì chuyện lần trước, bọn họ cũng sẽ không gặp phải tình huống ngượng ngùng như thế này.

Có điều, cô vẫn rộng lượng mỉm cười với anh, giống như chưa

từng xảy ra chuyện lần trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play