Đọc truyện hay:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Dù sao từ khi bắt đầu quen biết Hạ Tử Dục, cô đã thích anh, sau đó cũng vì quan hệ với Hạ Tử Hy

vô cùng tôt, cô đã cho răng cuôi cùng sẽ có một ngày cô cùng Hạ Tử Dục ở bên nhau, nhưng đến hiện tại, mối tình đầu của cô đã tan vỡ.

Mặc dù không chính thức yêu đương, nhưng cô có thể nhận ra, đây chính là một phần tình cảm đáng trân trọng.

Cho nên lại tiếp tục khóc lớn một trận, sau đó ngủ thiếp đi, đợi đến khi cô tỉnh lại trời đã sẩm tối!

Đô Dô cứ có cảm giác như thiếu một thứ gì đó, nhưng hiện tại như thế nào cũng không nhớ ra được.

Có chút đói bụng, khi đang ăn uống, cô mới đột nhiên nhớ ra, cô đã quên mất A Thuật.

Suy nghĩ như vậy, cô vội vàng rửa mặt, thay vội một bộ quần áo mới, sau đó xuất phát đến nhà A Thuật.

Đợi đến khi cô đến nơi, khi vừa mờ cửa, liền nhìn thấy A Thuật đang đứng trong phòng.

“Anh như thế nào lại đứng dậy chứ?” Đô Đô lập tức bước đến nhìn anh, cũng biết rằng bản thân mình đến trễ, liền lên tiếng: “Là do tôi đến trễ!”

Từ khi bước vào cửa, A Thuật liền cảm thấy cô có chút gì đó bất thường, sau khi được cô đỡ về giường liền hỏi anh: “Anh đứng dậy làm gì?”

“Uống nước!”

Đô Đô gật đầu, xoay người rót ly nước cho anh, cô vừa quay người, A Thuật từ phía sau lên tiếng: “Cô khóc sao?”

Đô Đô gật đầu, xoay người rót ly nước cho anh, cô vừa quay người, A Thuật từ phía sau lên tiếng: “Cô khóc sao?”

Đô Đô có chút chua xót khịt mũi.

Không dễ dàng gì mới tạm quên đi, A Thuật lại nhắc lại, cô nỗ lực kiềm chế nước mắt của mình nói: “Không có!”

Vừa nói, liền bước ra rót cho anh một ly nước.

Sau khi quay trở lại, Đô Đô đưa ly nước cho anh: “Anh đợi một lát, tôi đi nấu cơm cho anh!” vừa

nói liền xoay người rời khỏi.

A Thuật từ phía sau nhìn theo bóng lưng của cô, mặc dù Đô Đô không nói, nhưng anh cũng cảm thấy cô có chút bất thường, ánh mắt vẫn luôn nhìn ra bên ngoài, dù cho không thể nhìn thấy bóng lưng của Đô Đô, anh cũng không biết cô đang nhìn thứ gì.

Đô Đô trong phòng khách làm cơm, vừa làm vừa nhắc nhở bản thân, bản thân đã suy nghĩ quá nhiều! Mọi chuyện đều đã trôi qua!

Tình đầu chính là dùng để chia

tay! Cô không ngừng nhắc nhờ bản thân!

Sau đó, khoảng nửa tiếng sau, bữa tối đã hoàn tất.

Cô dìu A Thuật tiến đến bàn ăn, còn bản thân thì thất thần.

Mặc dù nói rằng mọi chuyện đã qua, nhưng vẫn không nhịn được cảm thấy khó chịu, cảm thấy đau lòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play