Đọc truyện hay:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Từ trước đến giờ chưa từng có bất kỳ ai khác.

Nghe vậy, Hạ Thiên liền ngước mắt nhìn, ánh mắt kỳ dị nhìn Mục Cảnh Thiên.

Mục Cảnh Thiên mỉm cười, thẳng thắn nói: “Ba cũng không cần cảm thấy kì lạ, người có thể khiến con có suy nghĩ kết hôn, trừ Tiểu Hy ra, không có bất kỳ người nào khác!” anh trả lời.

Nghe đến đây, Hạ Thiên gật gù.

“Nếu như con đã quyết định cùng Tiểu Hy bên nhau, ba nghĩ, có

chuyện này, nhất định phải nói cho con biết!”

“Ba cứ nói!”

“Tiểu Hy cũng là một đứa trẻ đáng thương, từ nhỏ đến lớn đều kiên cường, ba hi vọng bất kể như thế nào, con cũng sẽ bao dung cho con bé, bất kể xảy ra chuyện gì, cũng đừng từ bỏ!” Hạ Thiên nói.

Mục Cảnh Thiên thoáng sửng sốt, trong nhất thời không hiểu được lời này của Hạ Thiên có nghĩa gì.

Hạ Tử Hy là một đứa trẻ đáng thương?

“Ba, con đảm bảo với người, bất kể cô ấy có như thế nào, con cũng đều sẽ bao dung cho cô ấy, nhưng con vẫn không hiểu, lời này của ba có ý gì?” cái gì gọi là Tiểu Hy là một đứa trẻ đáng thương…

Không lẽ…

Anh ngước mắt, nhìn lên Hạ Thiên.

“Ba, con đảm bảo với người, bất kể cô ấy có như thế nào, con cũng đều sẽ bao dung cho cô ấy, nhưng con vẫn không hiểu, lời này của ba có ý gì?” cái gì gọi là Tiểu Hy là một đứa trẻ đáng thương…

Không lẽ…

Anh ngước mắt, nhìn lên Hạ Thiên.

Hạ Thiên vẫn không trực tiếp nói thẳng vào vấn đề, chỉ nhìn Mục Cảnh Thiên: “Bất kể như thế nào, đều hi vọng con có thể chăm sóc tốt con bé!”

Mục Cảnh Thiên thoáng sững người, sau đó gật đầu nói: “Ba cứ yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt!”

Hạ Thiên lúc này mới yên tâm nở nụ cười: “Mặc dù ba không hề xem trọng con, nhưng ba tin tưởng vào con!”

“Ba, người hoàn toàn có thể xem trọng cũng như tin tưởng vào con!”

Hạ Thiên bật cười: “Vậy thì trổ tài đẻ ba xem thử bản lĩnh của con!”

Mục Cảnh Thiên mỉm cười nói:

“Không vấn đề gì!”

“Chiếu tướng!” Hạ Thiên đột nhiên nói.

Mục Cảnh Thiên nhìn bàn cờ, khen ngợi nói: “Kỳ nghệ của ba quả thật lợi hại, con thua rồi!”

Hạ Thiên nhìn anh sau đó bật cười, ông biết rằng Mục Cảnh Thiên vẫn luôn nhường cho mình: “Con vẫn cứ luôn nhường bước đi cho ba, chuyện này cũng hiếm thấy!”

“Làm gì có, là khả năng chơi cờ của ba lợi hại!” Mục Cảnh Thiên nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play