Đọc truyện hay:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Sau khi bước ra, liền trực tiếp bước lên một chiếc xe.

Đợi sau khi cô ta rời khỏi, Hạ Tử Hy cùng Đô Đô liền bước xuống xe.

“Chúng ta tiến vào xem thử!” Hạ Tử Hy nói.

Đô Đô gật đầu.

“Cậu làm sao biết được cô ta vào bệnh viện để làm gì?”

“Tùy tiện tìm một nữ y tá thăm dò vài câu là được!” Đô Đô nói.

Nghe đến chuyện này, Hạ Tử Hy liền quay đầu lại nhìn cô, khóe môi nhếch lên một nụ cười: “Thật thông minh!”

“Đây là chuyện tất nhiên, cậu cũng không xem mình là ai!”

Hai người vừa nói vừa bước vào bên trong.

Khi đến trước cổng bệnh viện, Hạ Tử Hy liền chặn Đô Đô lại.

“Có chuyện gì sao?” Đô Đô nhìn cô hỏi.

“Nơi này là bệnh viện tư nhân, Lăng Tiêu Vân tại sao lại chọn nơi này cũng vì những bệnh viện tư nhân bình thường đều sẽ bảo mật thông tin của người bệnh, cho nên bọn họ nhất định sẽ không trả lời chúng ta đâu!” Hạ Tử Hy nói.

Khi đến trước cổng bệnh viện, Hạ Tử Hy liền chặn Đô Đô lại.

“Có chuyện gì sao?” Đô Đô nhìn cô hỏi.

“Nơi này là bệnh viện tư nhân, Lăng Tiêu Vân tại sao lại chọn nơi này cũng vì những bệnh viện tư nhân bình thường đều sẽ bảo mật thông tin của người bệnh, cho nên bọn họ nhất định sẽ không trả lời chúng ta đâu!” Hạ Tử Hy nói.

Nghe vậy, Đô Đô gật đầu đồng ý, sau đó nhìn sang Hạ Tử Hy: “Vậy cậu nói xem chúng ta nên làm như thế nào?”

Hạ Tử Hy suy nghĩ một lát, nhìn sang cô, sau đó áp sát lại gần thì thầm vài câu.

Nghe đến đây, Đô Đô bật cười.

“Được, cứ làm như vậy đi!”

Hạ Tử Hy cũng gật đầu đồng ý.

Sau đó, Đô Đô suy nghĩ một lát, chuẩn bị cảm xúc, sau đó hai người trực tiếp bước vào phòng làm việc.

“Bác sĩ…” khi nhìn thấy bác sĩ,

Đô Đô vừa muốn chuẩn bị bật khóc, sau đó khi nhìn rõ người trong phòng, đột nhiên ngừng lại “Dì Lý?”

“Đô Đô?”

Cả hai người đều nhìn đối phương.

Hạ Tử Hy có chút ngây người, sau đó nhìn Đô Đô: “Hai người quen nhau sao?”

Đô Đô mỉm cười: “Đây là hàng xóm cùa mình, từ nhỏ đã nhìn mình đến lớn!”

Nữ bác sĩ cả khuôn mặt hòa ái, nhìn bọn họ, đặc biệt khi nhìn Đô Đô, cả khuôn mặt đều ngập tràn nét vui vẻ: “Đúng vậy, chỉ là sau này dọn nhà đi nơi khác, sau đó cũng không còn cơ hội gặp mặt nữa!”

“Dì Lý, thật ngại quá, nhiều năm nay cháu bôn ba ở bên ngoài, không đến thăm dì, có điều cháu rất nhớ dì!”

“Dì Lý cũng rất nhớ cháu!”

Hai người vừa gặp mặt liền thân thiết không thôi.

Hạ Tử Hy đứng một bên mình, khóe môi nhếch lên một nụ cười.

“Đúng rồi, hai cháu đến đây làm gì?” nữ bác sỹ kia lúc này mới khôi phục tinh thần nhìn hai người bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play