Đọc truyện hay:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Mục Cảnh Thiên cũng mỉm cười, tiến đến gần muốn hôn Hạ Tử Hy, lúc này cô liền đẩy anh ra: “Được rồi, nhanh chóng ăn thôi, đợi lát nữa còn phải tham gia một cuộc họp khác nữa!”

“Không, anh hiện tại chỉ muốn hôn em!” vừa nói, Mục Cảnh Thiên liền trực tiếp áp sát đến gần, tiếp tục hôn lên môi Hạ Tử Hy.

“Này, anh vừa mới ăn thức ăn!” Hạ Tử Hy kháng nghị, lủi lại phía sau.

Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên

nhíu mày: “Ghét bỏ anh sao?”

Hạ Tử Hy nhịn cười, liên tục gật đầu.

“Dù cho ghét bỏ, thì em cũng phải nhịn lấy!” vừa nói, Mục Cảnh Thiên liền trực tiếp hôn lên môi

A

CO.

Nụ hôn càng thêm mãnh liệt, vị trí trên ghế sofa cũng không tính quá nhỏ, Mục Cảnh Thiên trực tiếp đặt Hạ Tử Hy lên trên ghế sofa tiếp tục hôn cô, lòng bàn tay to thăm dò vào trong quần áo.

Hạ Tử Du sắc mặt ửng hồng, đôi mắt trong veo như khoác lên mình lớp áo khoác mờ ảo, cỏ chút mơ màng, lúc này cô muốn cự tuyệt anh, nhưng lại phát hiện bàn tay anh như có một ma lực, chỉ cần chạm vào bất kỳ nơi nào của cô cũng có thể khiến cô cảm thấy như phát hỏa.

Vào giây phút này, trong văn

phòng dâng lên một không khí vô cùng kỳ lạ.

Chính vào lúc nước sôi lửa bỏng, thì cánh cửa bật mở: “Tổng giám đốc, đã đến giờ rồi, ngài Meet cùng những người khác đã có mặt…”

Ánh mắt của A Kiệt nhìn về phía chiếc ghế ngồi của ông chủ nhà mình, nhưng lại không thấy người, ánh mắt lúc này chú ý về phía ghế sofa, sau khi nhìn thấy cảnh đang diễn ra, những lời chưa kịp nói lập tức quên sạch.

Trong đầu chỉ có một suy nghĩ.

Tiêu đời!

Phá hỏng chuyện tốt của tổng giám đốc rồi!

Lúc này hai người trên ghế sofa, vào giây phút A Kiệt đột nhiên xông vào, ánh mắt cùng hướng về phía cánh cửa, giây kế tiếp, Mục Cảnh Thiên trực tiếp lấy áo khoác để một bên phủ lên người Hạ Tử Hy.

“Cậu khi bước vào không biết gõ cửa hay sao?” ánh mắt Mục Cảnh Thiên hung hăng liếc nhìn về phía A Kiệt lúc này đang đứng ngoài cửa phòng.

Chuyện…chuyện này…

A Kiệt cũng không ngờ được rằng, chỉ có một chút thời gian ngắn ngủi như vậy thôi, tổng giám đốc cũng có thể tận dụng được.

“Tổng giám đốc thật ngại quá, tôi cái gì cũng không thấy!” vừa nói, lập tức xoay người bước ra ngoài, như đột nhiên nhớ ra còn chuyện khác: “Tôi chỉ đến thông báo với anh rằng, ngài Meet cùng với những người khác đã online, báo cáo hết!” dứt lời, A Kiệt liền nhanh chân bước ra ngoài, còn vô cùng ân cần giúp bọn họ đóng

lại cánh cửa.

Cánh cửa vừa khép lại, A Kiệt lúc này đứng bên ngoài thở phào nhẹ nhõm.

Tiêu đời! Tiêu đời rồi!

Làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play