Đọc truyện hay:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

“Anh nói muốn ăn đồ ăn do em làm, nhưng cũng đã trễ thế này, em không cách nào làm được, chỉ có thể mua chút đồ ăn mang đến!” Hạ Tử Hy nói.

Mục Cảnh Thiên không hề có ý muốn thả cô ra, khuôn mặt anh tuấn trước mặt cô nở rộ: “Nếu như câu nói này có thể giải thích thành câu nói em nhớ anh, có lẽ sẽ càng có hiệu quả hơn!”

Nhìn Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy mỉm cười nói, nhẹ nhàng vươn tay ôm lấy cổ anh nói: “Em nhớ anh…” cô chậm rãi nói.

Giây kế tiếp, Mục Cảnh Thiên liền hôn lên đôi môi cô.

Hạ Tử Hy có chút không kịp đề phòng, nụ hôn của Mục Cảnh Thiên từ trước đến nay luôn đến đột ngột, mạnh mẽ như vậy, khiến cho cô trở tay không kịp.

Nhưng Hạ Tử Hy không hề có ý đẩy anh ta, còn ôm lấy anh, đáp lại nụ hôn của anh.

Có lẽ nụ hôn này quá kịch liệt, Hạ Tử Hy có chút hô hấp không kịp, lúc này mới đẩy nhẹ anh nói: “Mau nhanh ăn thức ăn thôi!”

“Nếu còn không ăn sẽ nguội mất!”

Mục Cảnh Thiên mặc dù đã buông lỏng, nhưng không hề có ý thả cô ra: “Anh hiện tại chỉ muốn ăn em…”

Nghe thấy câu nói này của anh, Hạ Tử Hy bật cười: “Đừng gây rối nữa, anh lát nữa còn phải tham gia một cuộc họp khác, nhanh ăn chút đồ ăn đi, nếu không sẽ đau dạ dày!” Hạ Tử Hy nói.

Nhưng Mục Cảnh Thiên vẫn còn chút quyến luyến không thôi, khi nhìn thấy Hạ Tử Hy đột nhiên

xuất hiện ở nơi này, có một cảm giác khó diễn tả thành lời: “Em hôn anh!” anh nói.

Giống như một đứa trẻ đặc biệt dính người, Hạ Tử Hy bất lực mỉm cười, sau đó tiến đến gần, hôn lên môi anh.

“Mau ăn đi!”

Mục Cảnh Thiên lúc này mới không thể không thả tay cô ra.

Hai người cùng nhau bước về phía ghế sofa, Hạ Tử Hy ngồi một bên, mở túi lấy thức ăn cho anh.

“Tranh thủ ăn lúc còn nóng!”

Mục Cảnh Thiên ngồi một bên, nhìn theo Hạ Tử Hy, khóe môi nhếch lên, lúc này mới chậm rãi ăn.

Nói thật lòng, bận rộn cả một ngày, anh quả thật cảm thấy có chút đói bụng.

Vừa ăn thức ăn, vốn dĩ chỉ là những món ăn bình thường, nhưng Mục Cảnh Thiên ăn vào cảm thấy vô cùng ngon miệng. Có lẽ cũng vì do Hạ Tử Hy mang đến.

Ngay giây phút Hạ Tử Hy đột nhiên xuất hiện, không thể không thừa nhận, anh đã rung động, cũng như cảm động.

Chỉ là một câu nói đùa của anh mà thôi, vậy mà cô lại xuất hiện!

Hơn nữa điều quan trọng nhất chính là, anh có thể cảm nhận được vị trí của mình trong trái tim

Hạ Tử Hy càng ngày càng có trọng lượng, điều này khiến anh cảm thấy vô cùng hài lòng, cũng như có cảm giác thành tựu.

Nhìn dáng vẻ ăn uống của Mục Cảnh Thiên, khóe môi Hạ Tử Hy không nhịn được nhếch lên.

“Đúng rồi, em hôm nay có đến thăm bà nội, bác sĩ nói rằng các chỉ số của bà đều không tệ, tỉ lệ tỉnh lại cũng rất lớn!” Hạ Tử Hy nói.

Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Bà nội bình thường thích náo nhiệt như vậy, nhất

định sẽ không nằm bất động mãi đâu!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play