*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhảy hố truyện: Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa (full)

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Chương 540: Bạn bè…

Mặc dù không muôn thừa nhận, nhưng đây là một sự thật không

cách nào chối cãi!

Sắc mặt của Tống Kỳ nói không nên lời sự khó coi, nhưng vẫn cố gắng giữ gìn phong độ lịch thiệp của mình.

Cũng chỉ có thể như vậy, anh mới có thẻ tiếp tục đối diện với Hạ Tử Hy.

Suy nghĩ một lát, Tống Kỳ nhìn cô nói: “Nếu như đây là sự lựa chọn của em, vậy thì anh tôn trọng nó!”

“Cảm ơn!”

“Nhưng anh hi vọng em hạnh phúc!” Tống Kỳ nói.

Hạ Tử Hy thoáng ngây người, sau cùng vẫn gật đầu nói: “Cảm ơn!”

Câu nói “cảm ơn” này của cô, Tống Kỳ chỉ đành cười khổ một tiếng, sau đó cũng không nói thêm bất kỳ điều gì.

Hai người sau đó đơn giản trò chuyện vài câu, Tống Kỳ hẹn cô cùng nhau ăn cơm, Hạ Tử Hy từ chối, nói rằng phải quay về xử lý chút chuyện, sau đó Tống Kỳ liền lái xe đưa cô về nhà.

Khi đến tiểu khu dưới lầu, Tống Kỳ nói: “Em yên tâm, anh nhất định sẽ nhanh chóng giúp em tìm ra kiểu dáng của chiếc nhẫn đỏ!”

Nghe câu nói này của Tống Kỳ, Hạ Tử Hy vì những lời vừa rồi của bản thân cảm thấy vô cùng áy náy với Tống Kỳ, dù sao anh ấy cũng vì tốt cho cô.

Tại đây có hình ảnh

- NhayHo.Com



Hạ Tử Hy có chút sửng người, Tống Kỳ là một người kiêu ngạo, thân sĩ đến đâu, vậy mà hiện tại lại dùng giọng nói như vậy, dùng ánh mắt như vậy để nhìn cô, trong lòng Hạ Tử Hy thoáng hiện lên một tia áy náy.

Nhớ lại hai năm ở nước ngoài.

Cũng là hai năm vui vẻ không chút ưu phiền của cô,

Tống Kỳ quả thật đã giúp cô không ít, tại một quốc gia xa lạ, anh chính là chỗ dựa cùng sự ấm áp duy nhát của cô.

Nếu như…

Nếu như không có sự xuất hiện của Mục Cảnh Thiên, có lẽ, cô sẽ âm thầm thừa nhận sự hiện diện của Tống Kỳ bên cạnh mình.

Nhưng đáng tiếc, cô như thế nào cũng không nghĩ ra được bản thân lại gặp lại Mục Cảnh Thiên, hơn nữa còn cho anh cơ hội xong vào trái tim mình, lưu lại một mảnh đất trời.

Nhìn Tống Kỳ, cuối cùng Hạ Tử Hy mỉm cười nói: “Được, tất nhiên là được, anh vĩnh viễn là giáo viên hướng dẫn như là người bạn tốt nhất của em!” Hạ Tử Hy nói.

Bạn bè…

Hừ.

Tống Kỳ không hi vọng nhất cùng cố có mối quan hệ như thế này!

Nhưng trước mắt, anh không thể không chấp nhận.

Gật đầu nói: ‘‘Được!”

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Vậy thì được, vậy thì em về trước, anh đi đường cẩn thận!” vừa nói, Hạ Tử Hy liền bước xuống xe, từ trên xe bước xuống, liền nhìn thấy Mục Cảnh Thiên đang đứng phía sau.

Mục Cảnh Thiên cũng vì sau khi trở về không tìm thấy cô, nên mới xuống lầu tìm cô, không nghĩ đến lại chứng kiến được hình ảnh cô bước xuống từ xe của Tống Kỳ.

Giây phút đó, mọi thứ dường như bất động.

“Cảnh Thiên…” Hạ Tử Hy nhìn anh gọi một tiếng, giọng nói cũng không có chút chột dạ nào, cô cũng không làm chuyện gì khác thường, chỉ là khung cảnh này, có chút ngượng ngùng mà thôi.

“Cảnh Thiên…” Hạ Tử Hy nhìn anh gọi một tiếng, giọng nói cũng không có chút chột dạ nào, cô cũng không làm chuyện gì khác thường, chỉ là khung cảnh này, có chút ngượng ngùng mà thôi.

Dù sao Mục Cảnh Thiên cùng Tống Kỳ chính là bằng mặt không bằng lòng, chuyện này cô cũng hiểu rõ.

Ánh mắt Mục Cảnh Thiên dừng trên người cô, nhưng không hề lên tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play