Hạ Tử Hy xoay người nhìn A Kiệt, nhíu mày hỏi: “vẫn còn chuyện gì khác sao?”

“Cô hiện tại muốn ra ngoài sao?”

Hạ Tử Hy suy nghĩ một lát liền gật đầu: “Đúng vậy!”

“Vậy cô có biết lál xe không?”

“Biết chứ, sao vậy?”

“Xe của tôi đang đậu ở bãi giữ xe, nếu không tôi đưa cho cô dùng như thế nào?” A Kiệt nói.

Nghe đến điều này, Hạ Tử Hy lập tức tỉnh ngộ, trong lòng lập tức sáng tỏ, nhanh chóng nói: “Được!”

Lúc này, A Kiệt trực tiếp đưa chìa khóa xe cho cô: “Trên đường chú ý cẩn thận!”

Hạ Tử Hy miễn cưỡng nở nụ cười: “Cảm ơn cậu A Kiệt!” vừa nói, Hạ Tử Hy liền nắm chặt chìa khóa, giao tập văn kiện cho cậu ta, sau đó nhanh chóng chạy đi.

Khi bước đến bãi giữ xe sau khi tìm thấy xe của A Kiệt, Hạ Tử Hy trực tiếp khởi động xe. Nhưng sau khi ra ngoài, cô liền phát hiện ra cô không biết nên đi đâu để tìm Mục Cảnh Thiên, chỉ có thể cầm điện thoại liên tục gọi đến số điện thoại của hắn, nhưng bất kể gọi bao nhiêu lần, bên trong điện thoại chỉ truyền đến âm thanh: “Xin lỗi, số thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được…”

Đáng chết! Hạ Tử Hy lần đầu tiên cảm thấy bản thân cực kỳ nóng vội.

Cũng là lần đầu tiên cảm nhận được khi bản thân vô cùng muốn tìm kiếm một người nào đó, nhưng lại không cách nào liên lạc được lúc đó có bao nhiêu bất an cùng lo lắng.

Chỉ cần nghĩ đến trên người Mục Cảnh Thiên vẫn còn vết thương, lại một mình đơn độc một mình đi tìm Hà Lục Nguyên, lỡ như xảy ra bất kỳ chuyện gì thì phải làm như thế nào đây?

Nghĩ đến đây Hạ Tử Hy liền lập tức lái xe tìm kiếm lung tung trên đường, quan sát bốn phía, cố gắng tìm kiếm ra hình ảnh Mục

Cũng là lần đầu tiên cảm nhận được khi bản thân vô cùng muốn tìm kiếm một người nào đó, nhưng lại không cách nào liên lạc được lúc đó có bao nhiêu bất an cùng lo lắng.

Chỉ cần nghĩ đến trên người Mục Cảnh Thiên vẫn còn vết thương, lại một mình đơn độc một mình đi tìm Hà Lục Nguyên, lỡ như xảy ra bất kỳ chuyện gì thì phải làm như thế nào đây?

Nghĩ đến đây Hạ Tử Hy liền lập tức lái xe tìm kiếm lung tung trên đường, quan sát bốn phía, cố gắng tìm kiếm ra hình ảnh Mục

Cảnh Thiên, nhưng bên ngoài ngược lại không hề nhìn thấy tung tích của hắn.

Ngay lúc gấp gáp như vậy, Hạ Tử Hy đột nhiên nhớ đến chiếc đồng hồ trên tay mình. Nhớ lại lần trước Mục Cảnh Thiên cũng thông qua chiếc đồng hồ này đề thông báo với người khác vị trí của mình, hiện tại có phải cũng có thể sử dụng như vậy?

Nhưng nhìn chiếc đồng hồ trên tay, trừ những nút Mục Cảnh Thiên đã chỉ cô, những thứ khác cô đều không biết, ờ đâu chứ? Rốt cuộc ở đâu chứ?

Hạ Tử Hy nhìn đồng hồ trên tay, tìm kiếm khắp nơi, rốt cuộc nút nào mới có thể gọi điện thoại được chứ!

Hạ Tử Hy thật sự gấp gáp không thôi, nhưng thiết kế trên mặt đồng hồ rất kỳ quái, cô căn bản không biết, nếu sớm biết hôm nay sẽ xảy ra chuyện như vậy, cô từ tối hôm qua nên đồng ý cho hắn chỉ dẫn cho cô.

Hạ Tử Hy nhìn đồng hồ, tìm kiếm khắp nơi.

Cuối cùng cô cũng không biết bất cẩn như thế nào lại nhấn vào một

điểm, liền thấy đồng hồ liền sáng đèn, hơn nữa trên bề mặt hiện lên là một dãy số kỳ lạ, sau đó hiện lên trạng thái đang gọi thoại.

Cô nhấn đúng rồi sao?

Trước mắt không để ý đến việc nhấn đúng hay sai, Hạ Tử Hy nhìn chiếc đồng hồ trước mặt, cố ép bản thân phải binh tĩnh, sau đó nói: “Mục Cảnh Thiên, anh hiện tại đang ở đâu? Mau trả lời tôi? Trả lời tôi!”

Nhưng không hề có bất kỳ phản ứng nào. Hạ Tử Hy nhíu mày, đáng chết, không phải nói có thể

gọi điện thoại sao? Như thế nào lại không được chứ? Hay là nói Mục Cảnh Thiên đang trêu chọc cô! Bất kể có phải hay không, Hạ Tử Hy liền nhìn về phía đồng hồ, gắng sức nói: “Mục Cảnh Thiên, anh hiện tại đang ở đâu? Nhanh chóng trả lời điện thoại cho tôi…”

“Tôi nghe A Kiệt nói anh đã đi tìm Hà Lục Nguyên, anh có biết như vậy rất nguy hiểm hay không? Nhanh chóng trả lời điện thoại cho tôi…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play