Chương 406: Đã yêu Hạ Tử Hy!

“Cậu từ khi nào trờ thành chuyên gia tình yêu rồi? Nếu như các cậu đều không muốn uống, vậy thì cũng chả có gì thú vị, tôi về trước đây!” vừa nói, hắn liền đứng lên trực tiếp ra về.

Trong gian phòng bao sang trọng chỉ còn lại ba người bọn họ.

Cũng không ai lên tiếng ngăn

cản, bởi vì tất cả bọn họ đều biết Mục Cảnh Thiên cần thời gian tiêu hóa lượng thông tin mới tiếp nhận, hiện tại hắn cần không gian yên tĩnh để suy nghĩ.

Sau khi Mục Cảnh Thiên rời khỏi, Huống Thiên Hựu nhướng mày nói: “Xem ra sự suy luận của mình hoàn toàn chính xác!

“Đồng ý!” Tiêu Ân lên tiếng.

Sau đó ba người bọn họ cùng nâng ly với nhau.

“Cheers!”

Lúc này ờ bên ngoài.

Mục Cảnh Thiên lái xe trên đường, mặc dù uống không ít rượu, nhưng giờ khắc này, hắn ngược lại vô cùng tỉnh táo.

Trong tâm trí không ngừng hồi tưởng lại từng lời Huống Thiên Hựu nói.

Hắn đã yêu Hạ Tử Hy!

Đã yêu Hạ Tử Hy!

Mặc dù không muôn thừa nhận

sự thật này, nhưng Mục Cảnh Thiên một chút cũng không phản cảm với chuyện này.

Chiếc xe không biết lái đến nơi nào, cũng không biết đã lái mất bao lâu, chờ đến khi Mục Cảnh Thiên khôi phục tinh thần thì phát hiện ra mình đã lái đến trước tiểu khu của Hạ Tử Hy.

Ý thức được chuyện này, khóe môi Mục Cảnh Thiên từ từ nhếch lên một nụ cười.

Mục Cảnh Thiên, thật sự là như vậy hay sao?

Mày thật sự bại trong tay người phụ nữ mày từng bỏ rơi sao?

Chẳng lẽ đây chính là báo ứng? Nếu thật sự là như vậy, vậy thì hắn nguyện ý nhận báo ứng này.

Ngay khi đang chìm trong dòng suy nghĩ, lúc này, có một chiếc xe khác từ từ chạy vượt qua. Chiếc xe dừng ngay phía trước hắn cũng không xa.

Mục Cảnh Thiên có thể nhận ra chiếc xe đó. Chính là xe của Tống Kỳ.

Lúc này, Hạ Tử Hy ngồi bên trong

xe, nhìn sang Tống Kỳ cười nói: “Hiện tại làm phiền anh mỗi ngày đều đón em đi làm, còn mời em ăn cơm, thật sự ngại quá!”

“Em từ khi nào trờ nên khách sáo với anh như vậy?” Tống Kỳ cũng cười nói, sau đó lên tiếng: “Anh đã đồng ý với bác trai và bác gái, trước khi truy bắt được Hà Lục Nguyên, anh sẽ bảo đảm sự an toàn cho em!”

Nghe câu nói này của Tống Kỳ, khóe môi Hạ Tử Hy nhếch lên, sau đó gật đầu: “Cảm ơn anh!”

“Cũng đã khuya rôi, mau lên nhà

nghỉ ngơi đi!”

“Được!”

“Nếu có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại cho anh!” Tống Kỳ nói.

Hạ Tử Hy gật đầu, lúc này mới đẩy cửa xe bước ra ngoài.

“Anh đi đường cẩn thận!”

Tống Kỳ gật đầu.

Nhìn thấy Hạ Tử Hy đã bước lên nhà, lúc này Tống Kỳ mới khởi động xe rời khỏi.

Nhìn thấy Hạ Tử Hy đã bước lên nhà, lúc này Tống Kỳ mới khởi động xe rời khỏi. Mục Cảnh Thiên liền chiếu đèn xe ra hiệu, sau đó đẩy cửa xe bước xuống.

Tống Kỳ chuẩn bị rời khỏi, khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên từ trên xe bước xuống, thoáng chốc sững sờ, không nghĩ đến anh ta lại có mặt ở đây, nhưng Tống Kỳ vẫn quyết định dừng xe, đẩy cửa xe bước xuống.

Hai người đàn ông ưu tú, hiện tại đang đứng đối diện nhau, quả thật chính là một khung cảnh đẹp mắt cũng khiến cho người khác

rung động lòng người.

Mục Cảnh Thiên nhìn Tống Kỳ, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh: “Tống Kỳ, đã lâu không gặp!”

Tống Kỳ cũng nhìn sang Mục Cánh Thiên, khóe môi nhếch lên một nụ cười: “Quả thật, đã lâu không gặp!”

Mặc dù cả hai người đều đang cười nói với đối phương, nhưng cả hai đều đang một lớp mặt nạ, chỉ đợi đối phương ra đòn công kích.

“Xem ra, những ngày gân đây,

Tống tổng cũng rất cực khổ!” Mục Cảnh Thiên nói.

Tống Kỳ mỉm cười, phong độ tao nhã nói: “Ý của Mục tổng là gì? Chính là nói việc đưa đón Tiểu Hy sao? Tôi một chút cũng không cảm thấy cực khổ!”

“Vậy sao?”

“Đúng vậy!”

Nhìn dáng vẻ không chút che dấu của Tống Kỳ, sắc mặt Mục Cảnh Thiên lập tức trở nên vô cùng kém, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế sự tức giận trong lòng, khuôn

mặt mỉm cười đối diện.

“Tống Kỳ, anh không cảm thấy tình cảm anh đối với Hạ Tử Hy quá rõ ràng sao?” Mục Cảnh Thiên nhìn hắn nói.

Lời này có ý gì cũng đã quá rõ ràng rồi!

Tống Kỳ không chút câm thấy kỳ quái, ngược lại vẫn mỉm cười trả lời: “Vậy thì như thế nào, tôi vốn dĩ chính là yêu thích cô ấy, thể hiện rõ ràng thì như thế nào?”

“Đủ rồi Tống Kỳ, làm bất cứ việc gi cũng phải có giới hạn, Hạ Tử

Hy không thích hợp với anh!” Mục Cảnh Thiên cuối cùng cũng không thể tiếp tục giữ được phong độ, trực tiếp xe rách lớp mặt nạ.

Tống Kỳ sau khi nghe xong, cũng không tiếp tục giả vờ, ngược lại lạnh lùng nhìn anh ta: “Người nên biết giới hạn phải là Mục Cảnh Thiên anh mới đúng! Tôi không thích hợp chẳng lẽ anh thích hợp hay sao? Đừng nên quên rằng, người ban đầu bỏ rơi cô ấy chính là anh, không phải sao? Không lẽ hiện tại anh đã yêu cô ấy rồi hay sao?”

Nhắc đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên lập tức ngây người.

Yêu sao?

Chỉ trong đêm nay, đây là lần thứ hai có người nhắc đến chuyện này với hắn.

Lúc này, Mục Cảnh Thiên ngước mắt nhìn Tống Kỳ, đôi mắt thâm sâu lóe lên ánh sáng lấp lánh: “Yêu hay không yêu là chuyện của riêng tôi, nhưng tôi nói cho anh biết Tống Kỳ, Hạ Tử Hy là của tôi, anh nghĩ cũng đừng nghĩ!”

“Có phải là của anh hay không, vẫn còn là ẩn số chưa được giải đáp!” lời này của Mục Cảnh Thiên vừa dứt, Tống Kỳ liền tiếp lời nói.

Đối với Hạ Tử Hy, hắn nhất định phải có được cô

Hai người nhìn chăm chú đối phương, giữa không khí bùng nổ địch ý, có thể nhận ra hai người đàn ông này đối với Hạ Tử Hy chính là cảm giác phải giành cho bằng được.

Chính vào ngay lúc này, điện thoại Mục Cảnh Thiên liền vang

lên. Cắt ngang tình huống đối đầu của cả hai. Lúc này, Mục Cảnh Thiên cần lên điện thoại, đến liếc mắt cũng không nhìn, trực tiếp bắt máy.

“Alo…”

Trong giọng nói tràn ngập bất mãn và tức giận.

Lúc này, người bên kia điện thoại cũng có chút sửng sốt, sau đó lên tiếng: “Cảnh Thiên…”

Khi nghe thấy giọng nói của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên liền nhíu mày nói: “Có chuyện gì?”

mặc dù đã không còn giọng điệu phẫn nộ như vừa rồi, nhưng vẫn có thể nghe ra được, hắn đang rất không vui.

“Anh đang bận sao?”

“Tạm ổn, có chuyện gì sao?” Mục Cảnh Thiên hỏi.

“Em muốn gặp anh, anh hiện tại đến gặp em có được hay không?”

“Em đang ờ đâu?”

“Em đang ở nhà!”

Mục Cảnh Thiên có chút ngây người sau đó nói: “Lát nữa chúng ta lại nói vấn đề này, anh lát nữa sẽ gọi điện thoại cho em!” dứt lời, liền trực tiếp ngắt ngang điện thoại.

Lúc này, Tống Kỳ nhìn hắn, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh: “Mục tổng, anh vẫn nên xử lý chuyện của bản thân trước, sau đó lại thảo luận Tiểu Hy rốt cuộc là thuộc về ai?” Tống Kỳ nhếch môi nói, sau đó trực tiếp bước lên xe rời khỏi.

Mục Cảnh Thiên đứng bất động tại chỗ, nhìn theo chiếc xe Tống Kỳ vừa rời khỏi, chân mày nhíu chặt, một bộ dạng không vui! Suy đi nghĩ lại, hắn cuối cùng vẫn lên xe rời khỏi,

Một bên vừa lái xe, một bên vừa gọi điện thoại.

“Alo, em hiện tại đang ở đâu?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play