Chương 400: Thật sự chì vì nguyên nhân này sao?

“Không có!” Hạ Tử Hy trả lời,

“Ban đầu là sự lựa chọn của riêng em, không liên quan gì đến người nhà, em có thể tức giận cái gì chứ?”

“Vậy tại sao em không muốn về nhà?” Hạ Tử Dục hỏi, hiện tại hắn càng không hiểu được tâm tư của Hạ Tử Hy rồi, hiện tại cô có suy nghĩ như thế nào hắn một chút cũng không biết được.

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Làm gì có chuyện em không muốn quay về chứ, chỉ là hai năm nay đã sống quen cuộc sống một mình, hơn nữa nhà chủng ta cách công ty cũng khá xa, cho nên em mới

quyết định dọn ra ngoài ở!”

“Thật sự chì vì nguyên nhân này sao?”

“Tất nhiên rồi!”

“Vậy hôm nay trờ về nhà với anh có được không? Ba mẹ đều muốn em về nhà, em xem như như dành vài ngày ờ bên bọn họ cũng xem như cho bản thân thời gian dưỡng thương!”

Trong giọng nói của Hạ Tử Dục có vài phần van nài. Nghe vậy, Hạ Tử Hy chỉ đành gật đầu: “Vậy cũng được!”

Nghe thấy Hạ Tử Hy đã đồng ý, khóe môi Hạ Tử Dục nhếch lên, sau đó lập tức tăng tốc chạy về phía Hạ gia, chỉ sợ rằng Hạ Tử Hy sẽ đổi ý.

“Anh hai, em có một điều kiện!” lúc này, Hạ Tử Hy mỉm cười nói.

“Điều kiện gì?”

“Em muốn ăn thịt ngỗng nướng ở Thành Bắc, em biết anh nhất định có thể mua về cho em có đúng không?” Hạ Từ Hy cười nói.

Nghe đến điều kiện này của cô, Hạ Từ Dục mỉm cười: “Em vẫn

tham ăn giống như hồi nhỏ!”

“Vậy anh hai rốt cuộc có đồng ý với em hay không?”

“Tất nhiên, chỉ cần là thứ em muốn ăn, anh hai nhất định sẽ mua về cho em!”

“Cảm ơn anh hai!” Hạ Từ Hy mỉm cười nói.

Hạ Tử Hy khéo léo hóa giải không khí căng thẳng trong xe, hai người cười nói vui vẻ, chiếc xe vẫn tiếp tục chạy về phía Hạ gia.

Lộ trình một giờ đồng hồ cuối cùng cũng đến nơi.

Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân sớm đã nghe tin tức Hạ Tử Hy trở về nhà, vui mừng không thôi.

Kể từ khi Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên ly hôn hai năm trước, sau đó trực tiếp xuất ngoại, trước khi đi cũng chỉ báo trước với bọn họ một tiếng, một lần đi liền đi mất hai năm, bọn họ cuối cùng cũng chờ được ngày Hạ Tử Hy về nước, nhưng hiện tại cô lại không muốn về nhà sống, ít nhiều cũng khiến cho Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân không yên

tâm.

Hiện tại nghe thấy tin Hạ Tử Hy đồng ý trở về nhà sống, hai người bọn họ vui mừng khôi thôi. Hai người lúc này đang trong phòng khách trò chuyện với nhau.

“Ba, mẹ, con trở về rồi!” lúc này, giọng nói của Hạ Tử Hy từ bên ngoài vang lên.

Nghe giọng nói của cô, Hứa Vy Nhân lập tức đứng lên, bước ra ngoài cửa.

Hạ Tử Hy chậm rãi bước vào,

phía sau là Hạ Tử Dục đang xách đồ cho cô.

“Tiểu Hy, đi chậm một chút!” Hứa Vy Nhân nhìn thấy, vội vàng tiến lên đỡ lấy cô.

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Mẹ, con không sao! Chỉ có một chút bầm dập mà thôi, hiện tại đã không còn vấn đề gì nữa rồi!”

“Vậy thì cũng phải chú ý một chút!” Hứa Vy Nhân dặn dò.

Hạ Tử Hy gật đầu, hai người cùng ngồi trên ghế sofa, Hạ Thiên lúc này nhìn hai người bọn

họ nói: “Vốn dĩ ba muốn cùng mẹ đến bệnh viện đón con, nhưng Tử Dục nhất quyết muốn hai chúng ta ở nhà chờ!”

“Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ cần anh hai đến đón con là được rồi!” Hạ Tử Hy cười nói.

Bất kể xảy ra tình huống gì, khi đứng trước hai vợ chồng Hạ thị, cô luôn luôn mỉm cười vui vẻ, từ trước đến giờ chưa từng khiến bọn họ lo lắng, một bộ dạng vô cùng hiểu chuyện.

“Chuyện của con chính là chuyện lớn, con không biết khi nghe thấy

tin con xảy ra chuyện, mẹ con suýt chút nữa ngất xỉu, không biết phải làm như thế nào!” Hạ Thiên nói.

Nghe vậy, Hạ Tử Hy quay đầu lại nhìn Hứa Vy Nhân nói: “Mẹ, thật xin lỗi, khiến mẹ lo lắng rồi!”

“Mẹ lo lắng cho con gái là chuyện đương nhiên, có điều quan trọng nhất chính là con không có chuyện gì là tốt nhất!” Hứa Vy Nhân nói.

Hạ Tử Hy mỉm cười gật đầu.

“Được rồi, được rồi, trước mắt

không nói đến chuyện này; Tiểu Hy, nghe anh hai con nói con đồng ý về nhà ở vài ngày thật không?” Hạ Thiên nói.

Nghe đến chuyện này, Hạ Tử Hy gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy, tận dụng thời gian nghi ngơi vài ngày, con cũng không cần đi làm, chỉ ở nhà ngoan ngoãn ở bên ba mẹ!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.

Lời này khiến cho Hứa Vy Nhân vui vẻ cả nửa ngày, bà nói: “Con nên trở về nhà từ sớm ở bên mẹ mới đúng!”

Hạ Từ Hy mỉm cười: “Vậy được,

vậy con mấy ngày nay cứ quấn quýt với mẹ thôi, đến khi mẹ cảm thấy chán thi thôi!”

“Con thật là…” nhìn bộ dạng của Hạ Tử Hy, Hứa Vy Nhân liền bật cười.

Hạ Thiên nhìn hai người bọn họ vô cùng vui mừng tán thưởng.

“Tiểu Hy, con cảm thấy thế nào, có mệt hay không? Nếu mệt thì cứ lên lầu nghỉ ngơi, khi nào đến giờ ăn cơm sẽ có người gọi cho con!” Hạ Thiên quan tâm nói.

Hạ Từ Hy gật đầu nói: “Con

không mệt, chì là con muốn lên lầu tắm rửa một chút!” những ngày ở bệnh viện, Hạ Tử Hy hiện tại chỉ muốn có thể tắm rửa đàng hoàng một phen.

“Vậy thì được, con cứ lên lầu tắm rửa thay quần áo, khi nào mọi người án cơm sẽ gọi con xuống!” Hứa Vy Nhân nói.

Hạ Từ Hy gật đầu, sau đó bước lên lầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play