Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên chết sửng tại chỗ:

Nhìn theo Mục lão thái thái, ánh mắt Mục Cảnh Thiên nhíu lại, càng trở nên thâm sâu hơn, suy nghĩ trong chốc lát, trong ánh mắt đột nhiên lóe sáng, khóe môi nhếch lên một nụ cười tà. Hạ Tử Hy nhìn Mục lão thái thái, cảm giác có chỗ nào đó kỳ quái, không giải thích được.

Lúc này, sau khi Mục lão thái thái rời đi, Hạ Tử Hy xoay người lại ánh mắt đối diện lên khóe mắt sâu thẳm của Mục Cảnh Thiên: “Anh không cảm thấy việc này có chút kỳ quái hay

sao?

Mục Cảnh Thiên ngược lại nhẹ nhàng nói: “Chỗ nào kỳ quái chứ?”

“Phản ứng của bà nội!”

“Kỳ lạ chỗ nào?”

“Giống như bà nội không muốn chúng ta mở buổi họp báo!” Hạ Tử Hy nói.

Mục Cảnh Thiên nhướng mày: “Vậy sao? Có lẽ là do tuổi tác đã lớn, không muốn thêm phiền phức!”

Hạ Tử Hy nhướng mày, đứng một bên suy nghĩ, càng nghĩ càng thấy có điểm không đúng: “Anh nói xem, làm

sao có thể trùng hợp như vậy được, đã muộn như vậy rồi làm sao lại vẫn còn người ngồi đợi chụp chúng ta chứ?” Hạ Tử Hy chậm rãi nói.

Không thể không thừa nhận, Hạ Tử Hy quả thật là một phụ nữ vừa thông minh vừa nhạy cảm.

“Lỡ đâu bọn họ đều biết bà nội đã quay trở về nên cố ý ngồi đợi chụp thì sao? Chỉ là không nghĩ đến cô cũng trùng hợp có mặt ở Mục gia mà thôi!” Mục Cảnh Thiên nói.

Đạo lý này nói cũng thật thuận miệng. Nhưng Hạ Tử Hy dù sao cũng cảm thấy kỳ quái. Chính là cảm giác kỳ quái nói không nên lời.

Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhìn cô: “Được rồi, nếu không còn chuyện gì khác thì cô có thể ra ngoài rồi, tôi phải làm việc!”

Nghe câu nói này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy nghi hoặc nhìn anh ta, cũng không nhiều lời, trực tiếp bước ra khỏi văn phòng Tổng giám đốc.

Quả nhiên, xảy ra trận náo loạn vừa rồi, tất cả những kẻ có ý hung hăng tức giận với Hạ Tử Hy đều ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không dám nói bất cứ điều gì.

Chỉ có điều không khí trong phòng thiết kế lúc này có chút kỳ quái.

Không có bất kỳ ai tiếp tục tra hỏi mối quan hệ giữa Hạ Tử Hy và Mục Cảnh Thiên rốt cuộc là như thế nào, có điều chỉ có người thắc mắc Mục lão thái thái hình như đặc biệt đối xử tốt với Hạ Tử Hy.

Câu trả lời của Hạ Tử Hy chính là cô cũng rất thích Mục lão thái thái. Kết quả có người lại nói, Mục lão thái thái có phải hay không xem cô như cháu dâu mà đối xử tốt?

Hạ Tử Hy nói, dù cho không phải là mối quan hệ bà và cháu dâu, thì quan hệ giữa hai người bọn họ vẫn tốt như

Thích chính là thích, không có bất kỳ lý do gì khác. Chính là nhìn thuận mắt.

Hạ Tử Hy vẫn là rất được lòng những người già cả,

Hiện tại, những người thích Hạ Tử Hy đều vì cô mà vui mừng, còn những kẻ không thích cô lúc này chỉ có thể ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Lăng Tiêu Vân cả ngày hôm đó sắc mặt vô cùng kém. Có đôi khi bạn phải dốc lòng dốc sức để đạt được một thứ gì đó, ngược lại trong mắt người khác lại dễ như việc trở bàn tay, cảm giác này thật sự rất tệ hại. Nhưng đáng tiếc, cho dù như thế nào Mục Cảnh Thiên vẫn là của cô! Điều này không cách nào thay đổi được!

Dù cho Mục lão thái thái hay bất kỳ ai cũng không thể nào ngăn cản việc cô ở bên Mục Cảnh Thiên.

Thời gian nghỉ buổi trưa, Hạ Tử Hy cùng Khả Khả cùng nhau đến nhà ăn ăn trưa, Hạ Tử Hy nhìn có vẻ vô cùng thoải mái, nhưng phòng quan hệ công chúng hiện tại bận đến đầu tắt mặt

tối, có biết bao nhiêu ký giả gọi điện thoại đến đều bị từ chồi. Hiện tại Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy, bao gòm người nhà hai gia đình đều không hề lên tiếng. Khiến cho tất cả các ký giả đều tò mò không biết rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Khả Khả nhìn Hạ Tử Hy: “Hôm nay tại sao em lại giúp hai người kia cầu xin chứ? Em phải biết rằng bọn họ chính là người do Lăng Tiêu Vân đưa vào, không ít lần đâm sau lưng em đâu!” Khả Khả nói.

Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Có một câu nói như thế này, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, chúng ta quản trời quản đất nhưng

làm sao có thể quản được miệng đời!” Hạ Tử Hy nói.

“Em chính là quá mềm lòng!” Khả Khả vừa uống nước vừa nói, “Đổi thành chị, nhất định sẽ khiến bọn họ rời khỏi công ty!”

Nghe câu nói này của cô, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Em cảm thấy không cần thiết phải làm như vậy, hơn nữa, nếu bọn họ thật sự phải rời khỏi Vân Duệ, nhất định sẽ rất hận em, trong thời đại xã hội hiện nay, tốt nhất không nên trở thành kẻ thù với những người chống đối mình, bởi vi chị căn bản không biết được bọn họ sẽ suy nghĩ như thế nào, cũng không biết một ngày nào đó họ sẽ trở thành dạng

người ra sao!” Hạ Tử Hy nhìn cô, nói ra kinh nghiệm từng trải của bản thân.

Nghe những lời này của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn của Khả Khả như bừng tỉnh đại ngộ, cũng giống như nhìn thấy hoa trong sương mù nhìn Hạ Tử Hy: “Nhưng bọn họ chưa chắc đã thấu hiểu cho em!”

“Em cũng không hẳn muốn bọn họ thấu hiểu cho em, những việc em có thể làm cũng chỉ là những việc này, muốn nghĩ như thế nào là việc của bọn họ!” Hạ Tử Hy nói.

Đối với những chuyện này, cô vẫn là nhìn thấu. Chỉ cần không thẹn với lương tâm là đủ! Có những chuyện từ

đầu đến cuối không có cách nào miễn cưỡng được.

“Được thôi! Nể mặt những đạo lý bát đại tinh thâm của em, chị nay dùng nước ngọt thay rượu kính em một ly!” Khả Khả cười nói.

Hạ Tử Hy cũng mỉm cười, nâng ly chúc mừng với cô.

Sau khi ăn cơm xong, Hạ Tử Hy cùng Khả Khả vừa trò chuyện vừa quay lại văn phòng, khi vừa bước lên lầu thì hai người đồng nghiệp sáng nay có tranh chấp với Hạ Tử Hy đồng loạt bước đến.

Sau khi nhìn thấy hai người bọn họ,

Khả Khả nhíu mày, cho rằng bọn họ lại muốn tiếp tục tranh cãi với Hạ Tử Hy, nhịn không được lên tiếng: “Hai người các người lại muốn làm gì? Đừng quên rằng nếu như hôm nay không có Tử Hy giúp các người cầu tình thì hiện tại các người đã sớm bị sa thải rồi!”

Hạ Tử Hy ngược lại bình tĩnh đứng im, đôi mắt tĩnh lặng nhìn hai người đồng nghiệp kia, nhưng không lên tiếng.

Hai người bọn họ nhìn nhau, sau đó nói: “Bọn tôi đến đây không phải vì để gây chuyện!”

‘Vậy hai người các người...” Khả Khả

nhìn bọn họ nói.

Lúc này, hai người đồng loạt nhìn Hạ Tử Hy, biểu cảm có chút quẫn bách, giống như có chút ngượng ngùng:

“Hạ tiểu thư, chuyện ngày hôm nay, thật sự xin lỗi cô, cũng cảm ơn cô! Là do chúng tôi không tốt!” Hai người nói.

Có thể nhận ra hai người bọn họ thật lòng có ý xin lỗi.

Hạ Tử Hy khóe môi nhếch lên nhìn bọn họ: “Hai người hôm nay đã xin lỗi rồi, không cần lại tiếp tục xin lỗi; còn về việc cảm ơn thì cũng không cần cảm ơn tôi, thật ra Mục lão thái thái không hề có ý sa thải hai người!”

Bất kể như thế nào, thái độ của Hạ Tử Hy luôn khiến cho người ta có một cảm giác vô cùng thoải mái.

Khả Khả đứng một bên ngây người. Không lẽ đây chính là điều mà Hạ Tử Hy vừa nói, thêm một kẻ thù không bằng thêm một người bạn?

“Dù cho như thế nào, cũng nên cảm ơn cô!”

“Mọi người đều là đồng nghiệp, không cần phải cảm ơn!”

“Vậy sau này chúng ta có thể làm việc chung với nhau không?”

“Tất nhiên, chúng ta vốn dĩ là đồng nghiệp!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.

Lúc này hai người đồng nghiệp kia mới an tâm mỉm cười: “Hạ tiểu thư, không nghĩ rằng cô thật sự không để ý chút nào! Con người cô thật tốt!”

“Không cần phải gọi tôi là Hạ tiểu thư, chúng ta đều là đồng nghiệp, gọi tôi là

Tử Hy được rồi!” Hạ Tử Hy nói.

“Được! Vậy chúng tôi cũng không khách sáo!”

Sau đó, rất nhanh bọn họ đã tụ tập lại thành một nhóm nhỏ. Lăng Tiêu Vân từ trên lầu bước xuống nhìn thấy một cảnh như thế này. sắc mặt lập tức trở nên khó coi, ánh mắt căm tức nhìn khung cảnh phía trước. Lúc này, hai người đồng nghiệp kia khi nhìn thấy Lăng Tiêu Vân, nhanh chóng lên tiếng: “Tử Hy, vậy chúng tôi đi làm việc trước đây!”

Hạ Tử Hy khi nhìn thấy Lăng Tiêu Vân lúc này càng thêm khẳng định, giữa bọn họ nhất định chính là mối

quan hệ đó. Có lẽ chính là do Lăng Tiêu Vân sắp xếp đến để giám sát Mục Cảnh Thiên cũng không chừng.

vẫn là Mục lão thái thái, vừa nhìn liền nhìn thấu.

Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy mỉm cười gật đầu. Sau đó, hai người kia lập tức nhanh chóng đi làm việc.

Khả Khả nhìn Hạ Tử Hy, sau đó nhìn sang Lăng Tiêu Vân đứng một bên, nhịn không được nói: “Xem ra có người đã mất lòng tin của người khác rồi!”

Rất rõ ràng câu nói này chính là nhắm vào Lăng Tiêu Vân.

Đứng im gần như hơn mười giây, Lăng Tiêu Vân lúc này mới bước chân về phía Hạ Tử Hy kiêu căng ngạo mạn như chim khổng tước chăm chú nhìn cô.

“Hạ Tử Hy, đừng cho rằng có Mục lão thái thái ở phía sau chống lưng thì cô có thể tự tung tự tác; sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày bọn họ nhìn rõ bộ mặt thật của cô!” vừa nói Lăng Tiêu Vân lập tức xoay người rời khỏi.

Nhìn dáng vẻ hung hăng kiêu căng của Lăng Tiêu Vân, Khả Khả nhịn không được ở phía sau cô ta làm một động tác nhỏ.

“Thật hâm mộ em nhưng lại không

làm ra được chuyện gì, chỉ biết công kích người khác!” Khả Khả nhịn không được bất bình thay cho Hạ Tử Hy.

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Bình thường chúng ta sẽ diễn tả việc này bằng một từ!”

“Là gì?”

“Đố kỵ!” Hạ Tử Hy mĩm cười nói.

Sau khi nghe câu trả lời của Hạ Tử Hy, Khả Khả không nhịn được bật cười, hai người vừa trêu chọc nhau thêm một lát lúc này mới chú tâm vào công việc.

Thời điểm tan ca mọi người đều ra về bằng cửa chính chỉ duy nhất một mình Hạ Tử Hy đơn độc đi bằng lối thoát hiểm; không còn cách nào khác cô vốn cho rằng chỉ cần không lộ mặt, bọn họ nhất định sẽ từ bỏ, nhưng không nghĩ đến rằng một ngày đã trôi qua bọn họ vậy mà lại càng ngày càng có xu hướng gia tăng.

Chính là một bộ dạng nếu không phỏng vấn thành công nhất định không từ bỏ. Hiện tại, phía Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên vẫn chưa đưa ra bất kỳ phản hồi nào, tất cả chỉ đều dựa vào suy đoán của ký giả.

Hạ Tử Hy sau khi thu xếp xong đồ đạc, liền trực tiếp đi thang máy xuống

bãi giữ xe, cô cũng chỉ còn cách đi bằng con đường này sau đó gọi xe taxi về nhà. Nhưng ai có thể ngờ rằng, Hạ Tử Hy vừa bước đến bãi giữ xe, thì từ bên ngoài ký giả như ong vỡ tổ lập tức kéo đến. Hạ Tử Hy lập tức chết sửng tại chỗ.

Bọn họ làm sao có thể kiếm được đến đây chứ?

Không một chút chần chừ, bọn họ lập tức xông lên, bao vây lấy Hạ Tử Hy, liên tục đặt câu hỏi phỏng vấn.

“Hạ tiểu thư, xin hỏi có phải cô đang cố ý muốn né tránh chúng tôi không?”

Hạ tiểu thư, có người chụp được cô

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play