Nên nói cô ngây thơ, hay nên nói lá gan của cô vô cùng lớn đây! Lúc này, Hà tổng nở một nụ cười lạnh, “Hạ tiểu thư, cô cũng xem như là người mồm mép lợi

hại nhát từ trước đến nay!”

Cô nghĩ rằng chỉ cần cô nói như vậy, ông ta sẽ không làm gì được cô sao?

Hạ Tử Hy nghe vậy, trong lòng có chút thảng thốt, xem ra Hà tổng này cũng không phải loại người dễ đối phó.

Dù cho sự thật như vậy, cũng không nhát thiết phải nói thẳng ra.

Hạ Tử Hy chỉ có thể ngồi yên, biểu cảm bình tĩnh không chút gợn sóng, trên mặt nở một nụ cười nhàn nhạt, “Hà tổng, chúng ta vẫn nên tiếp tục bàn về bản

hợp đồng!”

“Hạ tiểu thư, nói nhiều như vậy, chắc khát nước lắm, đến, tôi mời cô một ly!” Hà tổng nâng một ly rượu lên, đưa đến trước mặt cô.

Hạ Tử Hy có chút chân chừ, nói: “Hà tổng, thật ra tôi

không biết uống rượu!”

“Hạ tiểu thư thật biết cách nói đùa, đã ra ngoài bàn công việc làm sao lại không biết uống rượu? Có phải không nể mặt tôi không?” Hà tổng nhìn Hạ Tử Hy, trong giọng nói có chút ép bước, dù như thế nào cũng

phải ép cô uống cạn ly rượu này.

Đến nước này, Hạ Tử Hy nếu thật sự không uống, thật

sự có chút không nề mặt.

“Vậy được, nếu đã như vậy, tôi sẽ uống ly này!” Hạ Tử Hy nói, “Hi vọng sau khi uống cạn ly rượu này, Hà

tổng có thể nghe tôi trình bày về bản hợp đồng!”

Hà tổng không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn Hạ Tử Hy từ

từ uống cạn ly rượu trong tay.

Hạ Tử Hy nhìn ly rượu trước mặt, xem ra, trốn không thoát được kiếp nạn này rồi, cho nên cô chỉ đành ngửa cổ uống cạn ly rượu trong tay.

Thật ra, cô bình thường cũng hay uông rượu, nói

không biết chỉ là giả vờ.

Nhưng cũng chính vì uống rượu trước mặt một kẻ háo sắc như Hà tổng, chính là ngầm đưa ra tín hiệu cho ông ta, cho nên cô mới kiên quyết từ chối.

Chỉ có thể từ chối đến khi không thể từ chối được, Hạ

Tử Hy đành phải đồng ý uống cạn ly rượu này.

Hạ Tử Hy đành phải ngắm mắt, một hơi uống cạn, sau khi uống xong còn có ý ho khan vài tiếng, giả vờ như

mình thật sự không biết uống rượu.

Nhìn dáng vẻ uống rượu của Hạ Tử Hy, ánh mắt của

Hà tổng trên người cô chưa từng rời đi.



“Hà tổng, bây giờ có thể bàn tiếp hợp đồng được chưa?” Hạ Tử Hy buông ly rượu xuống, nhìn Hà tổng nói.

Hà tổng căn bản không để tâm chuyện này, chỉ nhìn Hạ Tử Hy, “Hạ tiểu thư, tửu lượng thật tốt!”

“Hà tổng, chê cười rồi!”

“Nào, uống thêm một ly!” Hà tổng nói,

Nghe câu nói này của ông ta, Hạ Tử Hy nhíu mày, “Hà

tổng, chúng ta vẫn nên bàn hợp đồng trước đãt”

“Gấp gáp cái gì, cứ uống trước đã!” Hà tổng nói.

“Nếu còn tiếp tục uống, tôi sẽ say mắt!” Hạ Tử Hy nói

một cách vô cùng chắc chắn.

“Say rồi thì chúng ta hẹn ngày khác bàn bạc!” Hà tổng

trực tiếp nói, cố ý tránh khỏi chủ đề này.

Nghe đến đây, Hạ Tử Hy xem như đã nghe ra được Hà tổng này căn bản không có ý định bàn bạc công

việc với cô.

“Hà tổng, công việc này đối với tôi mà nói rất quan trọng…” Hạ Tử Hy nhìn ông ta nói, chỉ có thể thử cách này.

Lúc này, Hà tông nhìn Hạ Tử Hy, “Vậy cô nên biệt rõ, trước khi bàn công việc với tôi, thì cần phải bàn chuyện gì trước!”

Hạ Tử Hy nghe xong liền nhíu mày, mắt thấy Hà tổng đang từ từ tiền đến gần cô.

“Ông, ông muốn làm gì?” Hạ Tử Hy nhíu mày, hỏi ông ta.

“Đã đến đây rồi còn giả vờ cái gì…” Hà tổng vừa nói

vừa vươn tay về phía cô.

Hạ Tử Hy lúc này muốn cử động, nhưng phát hiện

đầu có chút choáng váng.

Quay đầu nhìn Hà tổng, phát hiện ông ta đang nhìn cô cười, “Đừng sợ, tôi sẽ không làm hại cô, có điều cô

thật sự rất giống mối tình đầu của tôi!”

Mắt thấy ông ta sắp tiến đến gần, Hạ Tử Hy có chút

chán ghét, “Hà tổng, tôi khuyên ông, trước khi làm bắt cứ chuyện gì cũng nên suy nghĩ kĩ càng trước đất”

Nghe đến đây, Hà tổng nhíu mày, “Có ý gì?”

Hạ Tử Hy nhìn đồng hồ trên tay, “Ông hiện tại chỉ còn 10 phút để suy nghĩ”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play