*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh

Hạ Tử Dục dáng vẻ cao ráo thẳng tắp, dù cho Lý Thanh Thanh đã mang giày cao gót nhón chân nhưng vẫn thấp hơn anh nữa cái đầu, nhìn khuôn mặt của cô được phóng lớn trước mặ mình, đôi mắt bình tĩnh vẫn như cũ không chút gợn sóng, cũng không có chút biểu cảm dư thừa nào.

Sau đó Lý Thanh Thanh mỉm cười: “Tôi chính là người thích khiêu chiến độ khó, Hạ Từ Dục, tôi có thể cho anh cơ hội theo đuổi tôi!” Lý Thanh Thanh tự tin nói.

“Không cần đâu!” Hạ Tử Dục quyết đoán từ chối, giọng nói không hề dâng lên, rõ ràng có và phần lạnh nhạt, vừa dửt lời liền bước sang một bên.

Lý Thanh Thanh nhíu chặt chân mày, khuôn mặt xinh đẹp mang theo tia không vui: “Tại sao?”

Hạ Tử Dục không trả lời.

Không yêu thích vẫn còn lý do tại sao?

“Chính vì người phụ nữ kia sao?” Lý Thanh Thanh nhướng mày buột miệng nói.

Người phụ nữ kia?

Bước chân Hạ Tử Dục lập tức ngừng lại, quay đầu nhìn cô, đc mắt sâu thẳm xem như cũng cc chút xao động: “Phụ nữ gì?”

Thật ra anh muốn hỏi khi cô đế đây có phải đã gặp qua An Nhược Mạn hay không nhưng I nói đến cuối cùng cũng đành dừng lại, đôi mắt sâu không thể đáy vẫn luôn nhìn chằm chằm ‘ phía Lý Thanh Thanh đứng không xa.

Giống như ý thức được bản thể đã nói gì, ánh mắt Lý Thanh

Thanh có chút né tránh, cuối cùng nhớ đến điều gì, kiên quyết hất cằm nói: “Chính là người phụ nũ’ anh từng nói không cách nào buông xuống được…”

Thì ra là như vậy.

Anh còn cho rằng…

Thu hồi tầm mắt dưới đáy mắt thu lại cảm xúc, anh nói: “Lý tiểu thư, tôi nghĩ tôi đã nói rõ ràng rồi, hai người chúng ta không thích hợp, cho nên vẫn mời cô rời khỏi đây!”

Người đàn ông này thật là!

Hết lần này đến lần khác hạ lệnh với cô, Lý Thanh Thanh cô loại người nào chưa từng gặp qua, nhưng cứ gặp phải loại người không biết tốt xấu như vậy.

Nhưng mà có thể như thế nào, anh càng muốn đẩy cô ra xa, cô càng thêm tò mò.

Cô chính là không tin, bản thân không sánh được với người phụ nữ tên An Nhược Mạn kia!

Sau khi tiễn An Nhược Mạn về nhà, cho đến khi bước đến cửa

An gia, cô cũng không hề lên tiếng.

Mật khẩu là 568 nhé cả nhà

- NhayHo.Com



Nội dung khóa

Vui lòng liên hệ để lấy password!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play