Lúc này, Mục Cảnh Thiên chậm rãi đứng dậy, hai tay chống lên

trên bàn họp: “Nếu như các người cảm thấy tôi không đủ trách nhiệm làm tổng giám đốc của các người, vậy mọi người cứ bầu cử tổng giám đốc mới!”

Tất nhiên sẽ có người muốn nhân cơ hội, chỉ là bọn họ quá hiểu rõ Mục Cảnh Thiên, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, cho nên bên dưới cũng không có người tiếp lời.

Hơn nữa, nếu như thật sự thay đổi triều đại, cũng cần phải có tiền vốn lưu động mới ổn, chuyện trốn thuế này xảy ra, đa số tiền vốn đều đã bị đóng băng, bọn họ

dù cho có lòng cũng không có sức.

Nhìn bên dưới một trận im lặng, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười: “Như thế nào lại không lên tiếng? Các người không phải trông ngóng tôi rớt đài hay sao?”

Các cổ động:

Lúc này, người luôn ủng hộ Mục Cánh Thiên là ủy viên Quý liền lên tiếng: “Tôi tin rằng chuyện này nhất định có người vu oan giá họa, hơn nữa không nói đến việc một năm công ty chúng ta

kiếm được bao nhiêu tiền, chuyện trốn thuế này, công ty chúng ta không cần thiết phải làm vậy!”

Có người đồng ý với lời này của ủy viên Quý, gật gù, quả thật chính là như vậy.

“Mục tổng, các vị ủy viên cũng không cần gấp gáp, tôi tin tưởng rằng không làm qua chuyện này, nhất định là có người thừa cơ bỏ đá xuống giếng!” ủy viên Quý nhìn Mục Cảnh Thiên nói.

Ánh mắt Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn bọn họ: “Tôi hi vọng mọi

người khi gặp chuyện này, suy nghĩ đầu tiên không phải là tranh chấp nội bộ, mà là bình tĩnh, tôi cũng không quá kỳ vọng mọi người có thể cùng tôi trải qua kiếp nạn này, nhưng nếu như không có năng lực thì phải ngậm miệng lại!” dứt lời, Mục Cảnh Thiên cũng lười biếng không muốn nhiều lời, trực tiếp bước ra khỏi phòng họp.

Để lại những cổ đông bốn mắt nhìn nhau.

Mục Cảnh Thiên rất hiếm khi tức giận với các cổ đông, nếu có cũng chỉ là âm thầm, từ trước

đến nay cũng chưa từng quá rõ ràng, mắt thấy Mục Cành Thiên lúc này quả thật tức giận, hơn nữa lời nói của anh cũng không phải không có đạo lý.

Cho nên phòng họp lúc này chỉ còn lại lác đác vài giọng nói của các cồ đông, hơn nữa đa số mọi người đều cúi đầu tức giận rời đi.

Mục Cảnh Thiên hung hãng đẩy cửa phòng họp, thanh âm cực kỳ lớn, khiến cho tất cả thư ký đều giật mình.

Vốn dĩ xảy ra chuyện như vậy, không khí tại công ty đã vô cùng

nghiêm trọng, hiện tại nhìn thấy Mục Cảnh Thiên tức giận lớn như vậy, như thế nào không sợ hãi chứ!

Ngồi dựa trên ghế, sắc mặt Mục Cảnh Thiên đặc biệt khó coi.

“Bước ra ngoài, thời gian này không được để bất kỳ ai làm phiền!” Mục Cảnh Thiên quay lưng lại với A Kiệt nói.

A Kiệt gật đầu bước ra ngoài, chỉ để lại một mình Mục Cảnh Thiên trong phòng.

Anh hiện tại quả thật cần yên

tĩnh.

A Kiệt vừa bước ra ngoài, liền nghe thấy một tiếng động cực kỳ lớn vang lên từ bên trong văn phòng.

A Kiệt có chút đau lòng, Mục tổng từ khi nào phải nhẫn nhịn như vậy?

Nếu như không phải vì Hạ Tử Hy, chút chuyện này với Mục tổng mà nói có tính là gì?

Chỉ là đáng tiếc…

Bao nhiêu duyên phận đan xen,

chính là tình thâm mà người khác khó nhìn thấu.

Xảy ra chuyện như thế này đến cả Hạ Tử Hy cũng cảm thấy kỳ quái.

Chuyện trang sức phóng xạ trước đây, hiện tại lại là chuyện trốn thuế, phía sau giống như có người cố ý nhắm vào Vân Duệ, không, chính xác mà nói chính là nhắm vào Mục Cảnh Thiên.

Giống như có một bàn tay thần bí đang thao tác, cô chính là có một

trực giác hai chuyện này đều do một người gây ra.

Nhưng nếu như chuyện này thật sự do ủy viên Lý gây ra, vậy thì Mục Cảnh Thiên đã biết rõ, nên rất nhanh tìm được chứng cứ sự trong sạch của Vân Duệ mới đúng, nhưng cho đến hiện tại chuyện trang sức có chất phóng xạ vẫn chưa giải quyết, hiện tại lại thêm vụ việc trốn thuế.

Dựa theo tính cách của Mục Cảnh Thiên, sau khi biết được hành động của người khác nhất định sẽ phản kích, nhưng cho đến hiện tại…

Không hề có bất kỳ động tĩnh nào.

Hạ Tử Hy không nhịn được cảm thấy kỳ quái, mặc dù cô không thường đến công ty, nhưng dựa theo sự hiểu biết với Mục Cảnh Thiên, có lẽ chính là như vậy…

Nhưng mà…tại sao lại như vậy?

Hạ Tử Hy có chút suy nghĩ không thông suốt.

Chính là giống như có chuyện gì đó, cô vẫn chưa biết, cũng không rõ ràng.

Giống như một câu đố.

Mục Cảnh Thiên hai ngày này đi sớm về trễ, sau khi trở về liền đến phòng sách, có đôi khi anh quay về phòng cô đã ngủ say, căn bản không có cơ hội trò chuyện.

Cô không phải là kẻ ngốc, ngược lại trực giác của cô rất chuẩn, trực giác nói cho cô biết, Mục Cảnh Thiên có chuyện che giấu, không muốn cho cô biết.

Nhưng mà càng như vậy, Hạ Tử Hy càng muốn tìm hiểu đến cùng, cũng không biết có gì thôi thúc

khiến cô nhất định phải truy hỏi đến cùng, có lẽ cũng vì một chút bất an cùng sợ hãi trong lòng.

Hạ Tử Hy to gan hẹn ủy viên Lý hẹn gặp mặt.

Bên trong tiệm café.

ủy viên Lý đến trễ hơn cả trong tưởng tượng của Hạ Tử Hy rất nhiều.

Nếu như không vì chuyện này, Hạ Tử Hy mới lười để ý đến anh ta, nhưng mà hiện tại ủy viên Lý

chính là nắm chặt vào điểm này.

“Hạ tiểu thư, thật ngại quá, trên đường tắc đường, đến muộn!” ủy viên Lý mặc dù miệng nói ngại, nhưng trên thực tế dáng vẻ lại không có chút ngại ngùng nào.

Hạ Tử Hy rộng lượng mỉm cười nói: “Không cần gấp, ủy viên Lý trước giờ vẫn luôn như vậy, tôi tất nhiên hiểu rõ!” trong lời có ẩn ý, khiến cho sắc mặt ủy viên Lý lập tức trở nên khó coi.

Miệng lưỡi người phụ nữ này còn lợi hại hơn Mục Cảnh Thiên rất nhiều, chính là kiểu người mắng

người nhưng không nói lời thô tục.

ủy viên Lý hừ lạnh, tự nhiên ngồi xuống: “Không biết cô tìm tôi đến đây vì chuyện gì?”

Hạ Tử Hy ngược lại không sợ đắc tội đến ông ta, dù sao có đắc tội hay không, ủy viên Lý cũng xem cô như kẻ thù, tại cuộc họp cổ đông lần trước, đã khiến cho bọn họ triệt để xé rách mặt nhau, hiện tại đến đây gặp mặt, hai bên đều có mục đích.

Hạ Tử Hy chậm rãi khuấy ly cafe trước mặt, mỉm cười nói: “Tôi hẹn

ủy viên Lý đến đây, tất nhiên có chuyện muốn nói rồi!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play