Chính vào thời điểm này, điện thoại của cô liền vang lên.

Khi nhìn thấy số điện thoại gọi đến, chân mày nhíu chặt, sau đó nghe máy.

“Alo…”

“Có thời gian không?”

Sắc mặt An Nhược Mạn không quá tốt, cũng vì người đối diện chính là Hạ Tử Dục.

Là người đàn ông khiến cô vừa yêu vừa hận.

“Có chuyện gì không?” An Nhược Mạn lạnh lùng hỏi, đôi mắt xinh đẹp lóe lên một tia lạnh lùng.

“Ra ngoài, chúng ta trò chuyện!”

“Trò chuyện gì? Có gi để nói sao?” An Nhược Mạn hỏi.

“Bất kể có ờ bên nhau hay không ở bên nhau, cũng cần phải nói rõ ràng, không lẽ cô muốn quan hệ cứ cứng ngắt như vậy?” Hạ Tử Dục hỏi.

Cho nên anh muốn hẹn cô ra ngoài, chính vì nói rõ ràng, vì ly hôn sao?

Khi nghĩ đến chuyện này, trái tim An Nhược Mạn vẫn không nhịn được đau đớn một trận.

Nhưng bất kể như thế nào, cô đều không thể tiếp tục vứt bỏ tự tôn, mỉm cười lên tiếng: “Được chứ, khi nào? Địa điểm?”

“Hiện tại, tiệm café Blues!”

An Nhược Mạn nắm chặt điện thoại, khớp ngón tay ẩn ần hóa trắng: “Được!”

Vừa dứt lời, cô trực tiếp ngắt điện thoại.

Nhìn bản thân trong gương, cô không ngừng nói với bản thân;

An Nhược Mạn rõ ràng biết người đàn ông đó không yêu

mình, vậy thì cần gì hèn mọn như vậy, cũng vì như vậy, anh ta cũng sẽ yêu cô.

Vừa suy nghĩ An Nhược Mạn liền thay quần áo, trang điểm.

Cho dù biết rằng anh sẽ không động lòng, nhưng vẫn như cũ muốn đem mặt tốt nhất thề hiện ra.

Cho dù không yêu cô, nhưng cũng phải biết rằng, An Nhược Mạn cô chính là độc nhất vô nhị trên đời này.

Nữa tiếng đồng hồ sau, nhìn bản

thân trong gương, khuôn mặt tinh xảo, nhìn vô cùng xa lạ, ít đi nụ cười rạng rỡ bình thường, đến cả bản thân cô cũng không nhận ra bản thân mình.

Suy nghĩ như vậy liền cầm lên túi xách bước ra ngoài.

Tiệm café Blues

Xe của An Nhược Mạn dừng trước cừa tiệm café Blues, cách một tấm kính nhìn người đàn ông đang ngồi bên trong.

Áo sơ mi xanh đậm phối hợp, nhìn vô cùng cao quý, xuất sắc.

Khi nhìn thấy anh ấy, trong lòng cô không nhịn được nhói đau, dù cho nói rằng không quan tâm, nhưng trong lòng lại không cách nhất thời dập tắt được.

Cúi đầu, thu lại ánh mắt chua xót, cầm lên túi xách, dừng xe lại sau đó bước xuống.

Đôi giày cao gót ba phân, khi bước vào bên trong, khắp sảnh café Hạ Tử Dục là người nổi bật nhất, dáng vẻ xuất sắc đó khiến cho trong đám đông cũng có thể

nhận ra anh đầu tiên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play