Hai người bọn họ sáng sớm nay cũng nhận được tin tức, cũng vì đêm qua quá khuya, hơn nữa An Nhược Mạn cũng không có gì nguy hiểm, bọn họ cũng không

hề gấp gáp thông báo, cho nên đến tận sáng sớm nay mới thông báo đến cho ba mẹ của An Nhược Mạn.

Sau khi nghe đến đây, hai người bọn họ liền vội vàng đến bệnh viện.

“Nhược Mạn, như thế nào? Mau nói cho mẹ biết có chỗ nào cảm thấy không thoải mái không? Hà?” mẹ An khi nhìn thấy An Nhược Mạn, vội vàng lo lắng hỏi han.

Người nói rằng, khi đang sinh bệnh hoặc lúc cảm thấy uất ức,

khi nhìn thấy người quan tâm mình nhất, sẽ đột nhiên cảm thấy vô cùng ủy khuất, lời nói này không sai chút nào.

Nhìn thấy mẹ An, nước mắt An Nhược Mạn không ngừng tuôn rơi: “Mẹ, con không sao cả, thật sự không sao cả!”

Cho dù có chuyện, thì cô cũng không thể nói, không thể khiến cho bọn họ đều lo lắng.

Càng không thể khiến cho bọn họ biết được những chuyện liên quan đến Hạ Tử Dục.

Nhìn dáng vẻ hiện tại của cô, ba An mẹ An từng trận đau lòng, Hứa Vy Nhân đứng một bên, khung cảnh trước mặt giống như An Nhược Mạn ở Hạ gia đã phải chịu ủy khuất lớn vậy, nhưng bà hiện tại không biết nên giải thích như thế nào.

Cũng vì tình hình trước mắt, bà cũng không biết hai người bọn họ vi chuyện gì mà gây gỗ đến nước này.

May mắn, An Mạc Thiên cùng Vân ý đều là người lý trí, cũng không hề có ý trách cứ, nhưng nhìn thấy con gái ủy khuất như

vậy, vẫn có dự tính chờ An Nhược Mạn khỏe lại sẽ đón về nhà sống.

Đối với chuyện này, Hứa Vy Nhân cũng không nói lên lòi.

Bên ngoài phòng bệnh,

Vân Ý nhìn Hứa Vy Nhân hỏi: “Nhược Mạn là con gái của tôi, tôi là người hiểu con bé nhất, mặc dù tôi không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi cũng có thể nhận ra con bé giống như chịu phải ủy khuất vậy, Nhược

Mạn cùng Tử Dục tranh cãi sao?”

Thời điềm này, nếu tiếp tục che dấu cũng không tốt, Hứa Vy Nhân chỉ đành gật đầu: “Đúng vậy, tất cả đều do Tử Dục không tốt, khiến Nhược Mạn tức giận, mới dẫn đến những chuyện này, có điều bà yên tâm, Tử Dục hiện tại đã biết sai rồi, chúng tôi sẽ không bạc đãi Nhược Mạn!”

Sự thẳng thắn của Hứa Vy Nhân, bọn họ cũng không cách nào trách mắng, An Mạc Thiên thở dài: “Giữa hai vợ chồng làm gì có chuyện không cãi nhau, chuyện

này cũng bình thường, nhưng lần này có chút quá đáng, bà thông gia này, vẫn làm phiền bà nhắc nhở hai đứa nhiều hơn!”

“Bà yên tâm, tôi nhất định sẽ nhắc nhở!”

“Tại sao không nhìn thấy Tử Dục?” Vân Ý lên tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play