Hứa Vy Nhân cùng Hạ Thiên càng thêm kinh ngạc, nhưng giây phút này không phải là thời điểm để lo lắng cùng buồn bã, liền cùng Hạ Từ Dục đến công ty.

Trong bệnh viện.

Khi tất cả mọi người đến nơi, An Nhược Mạn lúc này vẫn còn đang phòng cấp cứu.

“Bác sĩ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Hứa Vy Nhân hỏi.

“Bệnh nhân xảy ra tai nạn giao thông, tình huống trước mắt vẫn không rõ, mọi người cũng không nên nóng nảy!” vừa nói, bác sỹ liền vội vàng bước vào trong.

Hứa Vy Nhân đứng một bên, lo lắng không thôi, nếu như An Nhược Mạn xảy ra chuyện gì, thì phải làm sao, làm sao có thể ăn nói với An gia đây.

Hạ Tử Dục nhìn cánh cửa phòng cấp cứu, mặc dù không nói gì, nhưng đôi mắt nhíu chặt đã bán

đứng sự lo lắng của anh.

“A Dục, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Như thế nào lại thành ra như vậy!” Hứa Vy Nhân ở phía sau tra hỏi.

“Được rồi, hiện tại không phải là lúc hỏi những chuyện này, vẫn nên theo dõi tình huống của An Nhược Mạn kìa!” Hạ Thiên nói.

Hứa Vy Nhân thở dài một tiếng, ánh mắt mông mỏi nhìn về phía cánh của phòng cấp cứu, trong lòng âm thầm cầu nguyện, tốt nhất không nên xảy ra chuyện gì.

Vốn dĩ là một gia đình êm ấm hòa thuận, đột nhiên lại trở thành như vậy, bà làm sao có thể chấp nhận được chứ?

Trải qua chưa được qua lâu, cánh cửa phòng cấp cứu bật mở, y tá bước ra ngoài: “Trong các người ai là người có nhóm máu A, bệnh nhân hiện tại cần được truyền máu, kho máu cùa bệnh viện đang thiếu hụt, các người ai thuộc nhóm máu A!”

Hạ Từ Dục sau khi nghe xong, lập tức lên tiếng: “Là tôi!”

“Cùng tôi đến đây!”

Hạ Tử Dục gật đầu, dưới ánh mắt lo lắng của Hứa Vy Nhân cùng Hạ Thiên liền bước vào phòng cấp cứu.

“Hạ Thiên, ông nói xem có hay không xảy ra chuyện gì?” Hứa Vy Nhân lo lắng hỏi.

“Hiện tại lo lắng cũng vô dụng, vẫn nên bình tĩnh chờ tin tức thôi!” lời này nói như vậy, nhưng ánh mắt hai người lại không nhịn được căng thẳng nhìn về phía cánh cửa phòng cấp cứu.

Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên lúc này đang nghỉ ngơi, liền bị một cuộc điện thoại làm thức giấc.

Sau khi nghe thấy tin tức này, Hạ Tử Hy chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.

Mục Cảnh Thiên cũng nhìn cô: “Như thế nào? Đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên, trôi qua một lúc lâu mới nói ra vài chữ: “Nhược Mạn xảy ra tai nạn xe cộ, đã nhập viện…”

Khi nghe thấy tin tức này, Mục Cảnh Thiên có chút sững người sau đó anh đứng người dậy: “Anh đến bệnh viện xem thử, em cứ ờ nhà nghỉ ngơi đi!” giọng điệu

này, rõ ràng khiến cho tâm trạng của Hạ Tử Hy trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.

“Không, em đi cùng anh!” Hạ Tử Hy lúc này cũng lập tức đứng dậy.

“Nhưng…”

“Em ở nhà một mình làm sao có thể yên tâm được chứ?” Hạ Tử Hy nhíu mày hỏi.

Cuối cùng, Mục Cảnh Thiên cũng gật đầu đồng ý, hai người sửa soạn một lúc liền bước ra ngoài.

Một đường này, thần kinh của Hạ Tử Hy căng thẳng, nói không nên lo lắng.

Xảy ra những chuyện như vậy cũng vì An Nhược Mạn đã biết được những chuyện nên biết được.

Nhìn thần sắc lo lắng của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên liền vươn tay nắm chặt tay cô: “Đừng quá lo lắng, có lẽ cũng không có vấn đề gì đáng ngại đâu!”

Độ ấm từ lòng bàn tay, xóa nhòa đi không ít sự lo lắng trong tim, Hạ Từ Hy cũng không muốn tự

hù dọa lấy bản thân, chỉ đành gật đầu.

Chiếc xe không ngừng tăng tốc trên đường…

Khi đến bệnh viện, Hứa Vy Nhân cùng Hạ Thiên lúc này đang gấp gấp chờ đợi trước cửa.

“Ba mẹ, đã xảy ra chuyện gì?” khi nhìn thấy hai người bọn họ, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên trực tiếp bước lên phía trước.

Khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, tinh thần của Hứa Vy Nhân giống như được thả lỏng: “Tiểu Hy, các con

đã đến rồi?” vừa nói, ánh mắt nhìn về phía Mục Cảnh Thiên đang đứng phía sau, mặc dù không lên tiếng nhưng Mục Cảnh Thiên cũng gật đầu chào hỏi.

Nói rằng nhìn thấy Hạ Tử Hy, không bằng nói rằng nhìn thấy Mục Cảnh Thiên.

Không biết vì lý do gì, sự tồn tại của Mục Cảnh Thiên, giống như trời sinh đã mang đến cho người ta cảm giác an toàn vậy, giống như chỉ cần anh có mặt, sẽ không xảy ra bất kỳ chuyện gì.

“Ba mẹ cũng không rõ rốt cuộc

đã xảy ra chuyện gì, chỉ là nhận được điện thoại của bệnh viện, nói rằng Nhược Mạn xảy ra tai nạn xe cộ nhập viện, hiện tại anh trai con đang ở bên trong truyền máu cho Nhược Mạn!” Hứa Vy Nhân trả lời.

Lời này nói ra, bà cũng vô cùng lo lắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play