Trước đây vì công việc luôn tăng

ca đến khuya, nhưng hiện tại chín giờ tối trở thành giờ giới nghiêm của bọn họ, nhất định về nhà đúng giờ để ở bên cô, dù cho có tình huống đặc biệt, anh cũng sẽ gọi điện thoại thông báo.

Tất cả những chuyện này, đều khiến cô vô cùng thỏa mãn.

Nhưng cuộc sống chính là không hoàn mỹ như mong muốn của người khác, An Nhược Mạn chính là một khúc nhạc xen vào giữa.

Chỉ cần nhớ đến cô ấy, Hạ Tử Hy có chút lo lắng.

Ngày hôm sau.

Hạ Tử Hy vừa tỉnh dậy chưa được bao lâu liền nhận được điện thoại của An Nhược Mạn.

Nữa tiếng sau, Hạ Tử Hy từ trên lầu bước xuống, vừa kịp lúc chú Lý đang ở dưới lầu, Hạ Tử Hy liền bước đến gần: “Chú Lý, chú hiện tại có thời gian không?”

“Thiếu phu nhân có chuyện gì sao?” chú Lý hỏi.

“Cháu hiện tại có chút chuyện

cần phải ra ngoài một lát, chú có thể đưa cháu đi không?” Hạ Tử Hy hỏi.

Chú Lý gật đầu: “Tất nhiên là được!”

“Cảm ơn chú Lý!”

“Tôi đi lấy xe!”

Hạ Tử Dục lúc này đang ngồi trong văn phòng xem hồ sơ, lúc này điện thoại trên bàn liền vang lên, anh chỉ tùy tiện liếc mắt nhìn, sau đó nghe máy.

“Alo…”

“Anh là Hạ Tử Dục sao?”

“Đúng vậy, ông là ai?” nghe thấy một giọng nói vô cùng xa lạ vang lên trong điện thoại, Hạ Tử Dục nhíu mày.

“Tôi là ai, anh không cần quan tâm đến, trong vòng nửa tiếng sau phải mang năm triệu đến khách sạn Kim Đô phòng 303, nếu Hạ Tử Hy xảy ra chuyện gì, tôi cũng không đảm bảo được đâu, còn có, không được báo cảnh sát, cũng vì hậu quả anh không gánh vác được đâu..

Chỉ cần nghe đến tên của Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục lập tức bật dậy: “Ông là ai? Ông muốn làm gi?”

“Mang theo tiền đến đây cậu sẽ biết được thôi!”

“Ông…”

“Tút tút!” Hạ Tử Dục vẫn chưa dứt lời, đầu dây bên kia liền có nghe ngắt máy.

Hạ Tử Dục nắm chặt điện thoại trong tay, giống như không cần suy nghĩ quá nhiều, liền lập tức cầm lấy chìa khóa xe lao ra khỏi công ty.

Một đường này, dùng tốc độ nhanh nhất đề đến điểm hẹn, trong lòng Hạ Tử Dục chỉ có một suy nghĩ duy nhất, chính là không được đề Hạ Tử Dục xảy ra bất kỳ chuyện gì!

Nữa tiếng đồng hồ sau, Hạ Tử Dục đến khách sạn Kim Đô, tìm đến phòng 303, đứng trước cửa phòng, suy nghĩ một lát, cuối cùng liền vươn tay nhấn chuông cửa.

Vài giây sau, cánh cửa được bật mở.

“Đến rồi sao?”

Hạ Tử Dục nhìn người bên trong: “Người đâu?”

“Vào trong rồi nói!”

Hạ Từ Dục quan sát bốn phía, cuối cùng cùng ông ta bước vào bên trong, quan sát xung quanh, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của Hạ Tử Hy: “Người đâu?” Hạ Tử Dục lập tức lên tiếng.

“Đừng gấp gáp, tiền đã mang đến chưa?” người đàn ông kia lên tiếng.

“Tôi muốn được nhìn thấy người

trước rồi nói!”

“Anh nghĩ rằng anh có tư cách cùng tôi đàm phán sao?” người đàn ông kia nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play