Nếu đổi thành người khác, chỉ sợ lúc này đã

Nhưng mà nhìn dáng vẻ của anh thì có vẻ như không có ý định nói cho chị dâu nhỏ, tại sao? Sợ hủ dọa cô ấy?

Ý nghĩ của Hàn Minh Thư cũng không khác Kiều Trị là bao, bộ dạng bây giờ của anh nhìn không tốt, tế nhưng anh không định nói cho cô biết là việc gì.

Đây là bắt nạt cô không biết anh bị làm sao sao? Hàn Minh Thư bắt đầu tỉ mỉ quan sát Dạ Âu Thần. Từ lúc anh tiến vào đến giờ, Hàn Minh Thư không thấy trên người anh có bất kỳ vết thương nào cả, mà nếu như có bị thương thì cũng phải có mùi máu tưới, thế nhưng mà có lại không người thấy gì, Dạ Âu Thần cũng không có ý định gọi xe cứu thương, dựa theo suy đoàn của cô thì không phải bị thương ngoài da. không phải bị thương ngoài da, vậy …….

Kết hợp với phản ứng của Dạ Âu Thần và bộ dạng muốn nói rồi lại thôi của Kiều Trị, ánh mắt Hàn Minh Thư khẽ đảo, cảm giác giống như mình đã đoán ra cái gì.

Vì để chứng minh suy đoản của mình, Hàn Minh Thư bỏ điện thoại xuống, nhìn Dạ Âu Thần nói: “Chỉ cần ngâm nước lạnh là được, đúng không?”

Tiếng nói nhẹ nhàng của cô rơi vào tai Dạ Âu Thần giống như có một con kiến đang bỏ, khiến anh cơ hồ có chút không chịu được.

Thế là, Hàn Minh Thư nhìn thấy mồ hôi lạnh trên trán Dạ Âu Thần lại nhiều hơn mấy phần.

Xem ra, đúng như suy đoán của cô.

Dạ Âu Thần, bị bỏ thuốc.

“Chị dâu…. Kiều Trị vẫn còn cầm vòi hoa sen trên tay không biết phải làm sao, lúc mới đi vào, anh ta muốn dùng cái này cho Dạ Âu Thần, nhưng bị Hàn Minh Thư ngăn cản, cho nên anh ta không làm vậy.

Hàn Minh Thư ngắng đầu, ánh mắt rời vào khuôn mặt của Kiều Trị, ôn nhu nói: “Kiều Trị, buổi tối hôm nay cảm ơn cậu, cầu đi về trước đi

Kiều Trị: “…

Nghe Hàn Minh Thư nói, ánh ta vô thức nhìn Da Mặt

Thậm một cái.

Ảnh mắt anh vẫn nhắm lại như cũ, nhìn như ý thức đã bị ăn mòn đến không còn bao nhiêu, chỉ còn một tia ý thức trong đầu đang răng chống đỡ lấy.

“Chị dâu, em..

Hàn Minh Thư mim cười một cái: “Sao vậy?”

Kiều Trị kịp phản ứng, đặt cái vòi hoa sen về chỗ cũ, sau đó lắc đầu nói: “Không có, nếu chị dâu đã nói như vậy…. Em đi về trước.

Thật ra anh ta cũng kịp phản ứng.

Đoan Mộc Tuyết hạ thuốc Dạ Âu Thần, còn không phải là vì muốn mượn cơ hội quyến rũ anh ta sao? Thế nhưng cuối cùng lại không đạt được.

Dựa theo mối quan hệ của Uất Trì Thần và Hàn Minh Thư, việc gì anh ta phải đi làm mấy chuyện dư thừa? Trong lòng Kiều Trị cảm thán một câu là chi dấu thật thông minh, không cần anh ta giải thích mà vẫn hiều.

“Vậy… Em đi về trước, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho em” Hàn Minh Thư gật đầu, tiến Kiều Trị ra cửa, lúc chuẩn bị đóng cửa lại, Kiều Trị lại xoắn suýt đẻ lại cánh cửa, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Hàn Minh Thư nói.

“Chị dâu, em biết chỉ với t từng quan hệ với nhau, thể nhưng mà… Dược tính của loại thuốc này rất mãnh liệt, chị… Nhất định phải chú ý an toàn đó.”

Hàn Minh Thư: “

Cho dù trước đó cô luôn biểu hiện là bình tĩnh, nhưng lúc này nhìn Kiều Trị nghiêm túc căn dặn mình như thế, mặt Hàn Minh Thư vẫn nhận được mà đỏ ửng lên.

Vừa rồi cô đã cố gắng làm cho mình tỉnh táo, nhìn bên ngoài dáng vẻ giống như là chuyện không có chuyện gì.

Nhưng Kiều Trị trực tiếp nói thẳng như thế này, Hàn Minh Thư dù sao cũng là phụ nữ, mặt ngay lập tức đỏ đến mang tay. Nhưng mà Kiều Trị tử chi phát triển căn bản cũng không để ý đến sự quẫn bách của Hàn Minh Thư, còn muốn nói gì thêm, Hàn Minh Thư thẳng thắn cắt lời anh ta trước khi anh ta kịp nói: “Được rồi, buổi tối hôm nay cậu vất vả rồi, Kiều Trị, cậu mau đi về đi

Sau khi nói xong thẳng tay đầy Kiều Trị ra ngoài cửa, sau đó phịch một tiếng đóng cửa lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play