Cái này phát sinh quá đột ngột khiến cho cá Đường Minh Hi và Đoan Mộc Trạch không dự liệu được.

Bọn họ thấy chỗ này không có người cho nên mới hẹn gặp mặt ở đây, thế nhưng không ngờ lại gặp người quen,

Mà người quen này lại còn đi đến chào hỏi với bọn họ.

Đoan Mộc Trạch vô ý thức nhíu mày, mà người bệnh nhân kia cũng không phát hiện ra tình huống của Đoan Mộc Tuyết, tiếp tục lôi kéo làm quen với Đường Minh Hi.

“Thật không ngờ lại có thể gặp bác sĩ Đường ở đây, trước đây được anh khai thông tâm lý, bây giờ tôi đã đỡ hơn rất nhiều rồi, không phải anh ở nước ngoài sao? Tại sao lại đột nhiên trở về nước vậy? Vừa nãy tôi còn tường là nhìn lầm cơ”

Anh ta hưng phần xoa tay mình, rất hiền nhiên chính là bệnh nhân trước đây của Đường Minh Hi. Đường Minh Hi không có lý do gì để hung dữ với bệnh nhân của mình, nhưng tình huống trước mặt này thì hơi khó nói, anh ta chỉ có thể đứng dậy, lễ phép cúi đầu với đối phương.

“Thưa anh, tôi không phải là bác sĩ Đường trong miệng của anh, chắc là anh nhận nhầm người rồi.” Bệnh nhân: “Ý? Không thể nào, anh không phải bác sĩ Đường sao?”

Đường Minh Hi mim cười nói: “Không phải ”

Người bệnh nhân bị bộ dạng này của anh ta làm cho ngây ngẩn, bởi vì không biết ngọn nguồn, cho nên anh ta hưởng mắt nhìn sang phải Đoan Mộc Trạch và Đoan Mộc Tuyết một chút, kết quả phát hiện Đoạn Mộc Trạch dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn anh ta, ý vị cảnh cáo trong mắt vô cùng rõ ràng.

Anh ta sửng sốt một chút, có thể nhìn ra người này khó trêu chọc, anh ta không dám nói cái gì, chỉ có thể quay người rời đi, vừa đi vừa sờ đầu nói: “Thật vô lý, trước đó ngày nào mình cũng gặp, làm sao có thể nhận lầm được nhỉ? Bỏ đi, về nhà rồi hỏi lại.

Đợi anh ta đi xong, Đường Minh Hi lại ngồi xuống, cười khẽ nói: “Thế mà lại nhận nhằm tôi thành bác sĩ Chẳng lẽ ở trong nước có người có bộ dáng giống tôi y như đúc sao?” Đoạn Mộc Trạch nhếch môi mông, không nói gì.

Đoan Mộc Tuyết năm chiếc thìa trong tay, cười lạnh nói: “Anh ta đúng thật là nhận lắm người, đáng nhé anh không đi làm bác sĩ tâm lý, anh nên đi làm diễn viên mới đúng.

Nói xong cô ta trực tiếp đứng dậy rời đi.

“Tiểu Tuyết, em đứng lại đó cho anh.”

Đoan Mộc Trạch bất thình kình mở miệng, ngước ánh mắt lạnh lùng nhìn Đoan Mộc Tuyết.

Đoan Mộc Tuyết xoay người, nhìn thấy anh trai dùng ánh mắt như vậy nhìn cô ta, trên mặt lập tức lộ ra vẻ thất vọng.

“Anh, không phải anh bảo dẫn em đến đây để gặp bạn anh sao? Hóa ra anh lại gạt em như vậy, thế mà anh lại dẫn em đi gặp bác sĩ tâm lý? Em chẳng qua chỉ là thích một người mà thôi, thế mà trong lòng anh đã cảm thấy em có bệnh?”

Đường Minh Hi không ngờ chuyện này còn chưa kịp mở đầu đã kết thúc, vẻ mặt anh ta ấy này nhìn Đoan Mộc Tuyết.

“Cô Đoan Mộc, chuyện không phải như cô nghĩ đầu, tôi….

“Anh cầm miệng, L dừng đi tới đây!” Đoan Mộc Tuyết thấy anh ta đi về phải minh, theo bản năng lùi về phải sau, vừa trừng mắt vừa nói: “Tôi căn bản không có bị bệnh, là các người có bệnh cho nên mới có thể đem tôi đi gặp bác sĩ”

“Tiểu Tuyết, không phải gặp bác sĩ, chỉ là tiến hành khai thông tâm lý một chút để em đi đúng hướng”

Đoan Mộc Trạch đứng dậy, nghiêm túc nhìn cô ta nói.

“Em không cần! Em là người bình thường, em không cần tiến thành khai thông tâm lý”

“Được được được, cô không cần phải tiến hành khai thông tâm lý, vậy tôi không dùng thân phận bác sĩ làm quen với cô, tôi lấy thân phận bạn học đại học của anh trai cô để làm quen với cô, có được không?”

“Tiểu Tuyết, nghe lời, anh trai sẽ không hại em.”

Đoan Mộc Tuyết ngước mắt nhìn hai người đàn ông to lớn, nghĩ tới dáng vẻ mình bị lừa gạt tới đây, không nhịn được cười khổ một tiếng.

“Em thật ngốc, em còn tưởng là anh trai sẽ cảm thông cho em, không ngờ rằng… Anh lại coi em thành một bệnh nhân tâm thần. Lần này là mang em đi gặp bác sĩ tâm lý, lần sau… Có phải là sẽ đưa em vào bệnh viện tâm thần luôn không? Em có lỗi gì, em chỉ là thích một người mà thôi… Em không có sai…. Người có lỗi chính là các người, các người căn bản không biết thích một người là như thế nào

Nói xong, Đoan Mộc Tuyết mặc kệ Đoan Mộc Trạch có tức giận hay không, trực tiếp xoay người chay.

“Tiểu Tuyết!” Đoan Mộc Trạch biến sắc, bước nhanh đuổi theo, Đường Minh Hi cũng chỉ đành đi theo phải sau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play