Nếu như không phải cô thay đổi chỗ ở, hai người cũng sẽ không nằm chung một chỗ nhanh như vậy, mà bây giờ anh lại không khống chế nổi mình.

Nghĩ tới đây, Dạ Âu Thần nhắm mắt, trong lòng yên lặng nói, vẫn là làm người trước đi.

Quả thật là quá nhanh.

Phát hiện ra động tĩnh của người phải sau, cuối cùng Hàn Minh Thư cũng thở phào một hơi, không ngờ rằng câu nói này còn có hiệu quả tốt hơn ông ngoại.

Chẳng lẽ trong lòng của anh, quan điểm và suy nghĩ của ông ngoại hoàn toàn không quan trọng sao?

Đối với anh mà nói, cái nhìn của cô quan trọng hơn,

Nghĩ tới đây, trong tim Hàn Minh Thư cảm thấy ấm áp, nhưng mà nhiệt độ cơ thể vẫn đang tăng lên, Hàn Minh Thư thực sự buồn bực, di chuyển người cách xa anh ra.

“Đừng nhúc nhích”

Người nào đó khẽ rên một tiếng, giọng điệu mang theo chút nghiến răng nghiến lợi: “Nếu như hôm nay em muốn ngủ ngon ”

Hàn Minh Thư:

Đây là đang uy hiếp cô sao? Rõ ràng chính là thế, nhưng mà cho dù là uy hiếp, Hàn Minh Thư vẫn ngoan ngoãn không dám cử động, ban đầu cảm thấy được anh ôm ngủ có chút khó chịu, nhưng mà khi ý thức anh thật sự không làm gì mình, trái tim Hàn Minh Thư buông lỏng, cơn buồn ngủ ập tới, cô không khống chế nổi mi mắt mà ngủ thiếp đi.

Nghe thấy hô hấp của người trong ngực trở nên ổn định, Dạ Âu Thần không nhịn được cười khổ một tiếng.

Thật là một người phụ nữ không tìm không phổi, Anh thì đang chịu giày vò, thế mà cô có thể nhằm mắt ngủ thiếp đi Biết vậy, anh không nên ở lại,

Cho dù có ở lại, thì cũng không nên nằm chung với cô. không biết qua bao lâu, sau khi Dạ Âu Thần xác đỉnh Hàn Minh Thư đã ngủ say không bị đánh thức, anh chậm rãi đứng dậy đi vào trong phòng tắm.

Sau khi Đoan Mộc Tuyết rời giường thì nghiêm túc trang điểm cho mình, hôm nay cô ta cố ý mặc một bộ quần áo đơn giản, thật ra kiểu quần áo đơn giản như vậy trong tủ cô ta không có, là do hôm qua cô ta bảo người chuẩn bị cho mình.

Bởi vì cô ta nhìn thấy quần áo của Hàn Minh Thư luôn rất đơn giản phóng khoáng, còn cô ta ăn mặc đẹp như vậy, nhưng từ xưa đến nay anh Âu Thần chưa từng nhìn cô ta thêm một cái.

Có khả năng, anh Âu Thần thích kiểu ăn mặc đơn giản và phóng khoảng như vậy?

Cho nên cô ta muốn thử một chút, nếu như anh Âu Thần nhìn cô ta nhiều thêm một cái thì chính là có hiệu quả

Sau khi ăn mặc đơn giản phóng khoảng xong, cô ta cũng trang điểm rất là nhạt.

Cô ta nhìn bộ dạng đơn giản phong khoảng của mình ở trong gương, Đoan Mộc Tuyết đắc ý mang theo túi xách, chuẩn bị đi ra ngoài.

Vừa mở cửa ra liên nhìn thấy Đoàn Mộc Trạch từ trên cầu thang đi xuống.

Nhìn thấy Đoan Mộc Trạch, Đoan Mộc Tuyết trong tiềm thức muốn tránh đi

Anh ngờ Đoan Mộc Trạch lại trực tiếp nọi cô ta.

“Tiểu Tuyết.”

Đoan Mộc Tuyết đành phải dừng bước, nở một nụ cười xán lạn: “Anh, chào buổi sáng.

“Chào buổi sáng, làm sao hôm nay lại ăn mặc đơn giản như vậy?” Nhìn thấy Đoan Mộc Tuyết đột nhiên thay đổi cách ăn mặc, Đoan Mộc Trạch cảm thấy có chút quen mắt, cách ăn mặc này hình như anh đã nhìn thấy ở đâu rồi.

Thoáng chốc, trong đầu Đoan Mộc Trạch xuất hiện một khuôn mặt lạnh lùng của một người phụ nữ.

Là cô ấy, Đoan Mộc Trạch nhíu mày, Tiểu Tuyết biết Dạ Âu Thần thích Hàn Minh Thư, cho nên cố gắng ăn mặc giống với phong cách của Hàn Minh Thư?

“Đột nhiên em muốn thay đổi phong cách

Đoan Mộc Tuyết chột dạ, không dám nhìn thắng vào hai mặt Đoan Mộc Trạch.

Đoan Mộc Trạch nhìn cô ta một lúc lâu, giống như là không phát hiện ra thứ gì, anh ta cười: “Bạn của anh mới từ nước ngoài trở về, nghe nói anh có một cô em gái có bộ dạng vô cùng xinh đẹp cho nên muốn được gặp một lần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play