Nếu là bình thường, có ta có thể đồng ý, nhưng hôm nay cô ta muốn chuyển lợi của Uất Trì Thảm, để Hàn Minh Thư đi cũng không tiện nói thẳng, hơn nữa lỡ như đắc tội với người khác thì làm sao bây giờ?
Dù sao sau này nhà họ Đoan Mộc cùng nhà họ Uất Trì sẽ phát triển thành cái dạng gì ai cũng không biết.
Mà cô ta, chẳng qua chỉ là một thư kỷ mà thôi, không muốn làm mồi lửa ở giữa.
Nghĩ đến đây, chị Lâm liền khẽ cười nói: “Tôi còn có chuyện muốn sắp xếp cô ấy đi làm, hay là để thư ký của tôi đưa cô xuống lâu đi, hợp tình hợp lý. Minh Thư, còn không mau trở về chính lý tư liệu, em muốn mọi người chờ em bao lâu nữa?”
Khi nói đến đoạn sau, chị Lâm còn cố ý nghiệm mặt, dáng vẻ rất tức giận.
Hàn Minh Thư sửng sốt một chút, rất nhanh phản ứng lại.
“Em biết rồi, chị Lâm, em lập tức trở về làm việc ngay đây!”
Nói xong cô dùng khỏe mặt liếc nhìn Đoạn Mộc Tuyết một cái, sau đó nhanh chóng rời khỏi toilet.
Đoan Mộc Tuyết nhìn bóng lưng của cô, hận không thể thu hội ánh mắt, phát hiện trên mặt chị Lâm còn mang theo nụ cười nhàn nhạt, không khỏi trào phúng một câu: “Cô là thư kỷ của anh Thâm phải không? Nhìn tuổi của cô, có chắc cũng biết quan hệ giữa nhà họ Uất Trì và nhà họ Đoạn Mộc”
“Mối quan hệ?”
Chị Lâm là người từng trải, làm sao có thể không nghe ra cô ta nói lời này là muốn biểu đạt cái gì, chỉ mỉm cười, gật đầu “Vâng, trước kia tôi là thư kỷ của ông cụ, nhưng tôi không biết nhiều về gia tộc, tôi chỉ là một thư ký nho nhỏ mà thôi, nhưng mà bình thường cũng chỉ xử lý những việc vặt của công ty này.
Ngụ ý, chính là tôi không biết, cô cũng đừng nói cho tôi biết, đối với tôi mà nói căn bản vẽ dụng.
Đoan Mộc Tuyết nghe ra, hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không dám cố ý hất mặt, dù sao ngày sau cô ta còn muốn tìm Dạ Âu Thần, chỉ có thể sửa lại chiến thuật, hòa nhã.
“Chị thư ký, tôi nghe nói gần đây anh Thâm bận rộn công việc, cho nên tôi đã nói với ông nội Uất Trì, muốn giúp anh Thàm giảm bớt áp lực trong công việc. Vì vậy, chị thư ký, chị xem trong công ty này có vị trí nào phù hợp với tôi không? Á, tôi cái gì cũng có thể làm
Chỉ cần có thể mỗi ngày nhìn thấy Dạ Âu Thần.
Lúc trước cô ta còn nghĩ có thể đến mỗi ngày, nhưng bây giờ sau khi nhìn thấy Hàn Minh Thư, Đoan Mộc Tuyết đột nhiên cảm thấy mình không thể thả lỏng được nữa.
Cô ta lại vì Dạ Mạc Thậm mà làm một trợ lý nhỏ ở đây, thật không ngờ…
Chỉ là không biết hiện tại cô ta và Dạ Mạc Thậm đã phát triển đến mức nào .
||||| Truyện đề cử:
Phỉ Vọng |||||
Chị Lâm nghe vậy không nhịn được nhíu mày, tổng giám đốc đã nổi giận thì sau này đừng để cho cô ta đến, cô ta lại còn muốn vào công ty tìm việc làm sao?
Hơn nữa còn lôi ông cụ Uất Trì ra để ép cô ấy?
Ha ha, thật sự cho rằng cô ấy ở cương vị này làm không công nhiều năm như vậy, đầu óc toàn là nước sao?
Nhưng mà không đưa tay đánh người đang cười, chi Lâm khẽ mỉm cười: “Tình trạng nhân viên của công ty hiện tại cơ bản đã ổn định, nếu như muốn thêm chức vị mới, tôi chỉ là một thư ký nho nhỏ, không làm chủ được
Hai người vừa nói vừa đi ra ngoài.
Đoan Mộc Tuyết bước nhanh theo sau cô ấy “Không cần chức vị đặc biệt gì, chỉ cần có thể giúp được anh Thâm là được, chị thư ký, tôi thực sự đã nói với ông chuyện này rồi, ông cũng đồng ý rồi, chị xem giúp tôi sắp xếp một chút được không?”
Chị Lâm lắc đầu “không phải tôi không giúp cô sap xếp, mà là trong công ty thực sự không có chức vị gì tốt cho cô, cô đường đường là cô chủ nhà Đoan Mộc, cũng không thế. Để cô xuống tầng dưới cùng điể
“Cái gì?”
Đoan Mộc Tuyết nghe vậy, sắc mặt có chút khó coi: “Tầng dưới cùng? Ý gì đây?”
Chị Lâm cười: “Hiện tại chỉ có chỗ đó thiếu người, có Đoan Mộc vừa rồi không phải nói Chỉ cần có thể giúp được tổng giám đốc là được sao? Nhưng bây giờ trong công ty không có chỗ trống nghề nghiệp, tôi cũng rất khó xử.”
Để cô ta xuống tầng dưới cùng?
Vậy làm sao có thể nhìn thấy Dạ Mạc Thậm?