*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hàn Minh Thư không nói lời nào, chỉ mím chặt đôi môi đỏ mọng, nghĩ đến chuyện trước kia từ chối đề nghị của Hàn Đông về chuyện xem mắt.

Chẳng lẽ anh ấy gọi người đến tận nhà để xem mắt?

Nhưng nếu thật sự là xem mắt, cũng không cần phải đón bé Đậu Nành đến chứ?

€ó lẽ lần này mọi chuyện phức tạp hơn cô nghĩ.

Tiểu Nhan: “Anh trai cậu không nói cho cậu biết tại sao à?”

Nghe xong, Hàn Minh Thư nhún vai: “Cậu nghĩ sao?”

“Đi thôi” Hàn Minh Thư nói xong liền xoay người rời đi, Tiểu Nhan vội vàng theo sau kéo tay cô: “Muốn về nhà thật hả? Tớ có một loại dự cảm bất thường, cảm thấy lần này không đơn giản như vậy. Hay là… tớ đi trước thăm dò tình hình? Cậu về ăn cơm, nghỉ ngơi trước đi? “

Hàn Minh Thư bất lực liếc nhìn Tiểu Nhan: “Cậu nhẫn tâm sao? Anh tớ đón bé Đậu Nành đi, không phải vì muốn chúng ta qua đó sao, bây giờ cậu đi thăm dò làm gì nữa? Kết quả vẫn như cũ, chỉ bằng chúng ta trực tiếp đến đấy đi. “

“Được rồi, dù sao anh trai cậu sẽ không làm hại cậu.”

Hai người cùng nhau trở về nhà họ Hàn.

Nhà họ Hàn ở một khu biệt lập, muốn đến đó thì phải vượt qua một đoạn dài, ngày thường ở đây rất yên tĩnh, nhưng hôm nay đường rất đông.

Lúc Hàn Minh Thư lái xe, Tiểu Nhan ngồi ở ghế phụ, cô nhìn thấy những chiếc xe kia tăng tốc vượt qua xe cô, bất giác nổi lên nghi ngờ.

“Hôm nay sao lại có nhiều xe thế? Ngày thường nào có nhiều như vậy? Còn lái xe nhanh như thế, thật không có tư chất!”



Bên này Tiểu Nhan bắt đầu suy đoán: “Hôm nay là ngày gì nhỉ? Tại sao lại đến nhà họ Hàn? Chẳng lẽ có sự kiện gì?”

Sự kiện? Các bạn vào trang nguồn trên hình đọc để mình có động lực ra chương mới nhé.

Sắc mặt Hàn Minh Thư đột nhiên trở nên khó coi, cô cảm thấy… mình đã đoán được ý định của Hàn Đông.

Lúc đến nhà họ Hàn, bãi đỗ xe đã chật kín, hơn nữa vẫn còn nhiều xe đang đến, cổng nhà họ Hàn cũng có rất nhiều người, náo nhiệt bất thường.

Tiểu Nhan vừa tháo dây an toàn, vừa nói: “Thật náo nhiệt, nhà họ Hàn chưa bao giờ đông vui như thế này nhỉ?”

Hàn Minh Thư chưa kịp lên tiếng, thì có người chạy tới, dừng trước xe của cô.

“Là chú Nam” Tiểu Nhan hạ cửa xe xuống: “Chú Nam”

Chú Nam gật đầu mỉm cười với Tiểu Nhan, sau đó nhìn về phía Hàn Minh Thư: “Cô Minh Thư, cô đưa chìa khoá xe cho tôi, tôi giúp cô lái về phía sau”

Hàn Minh Thư hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu: “Không cần đâu chú Nam, tự cháu lái được rồi”

“Cô Minh Thư, đưa chìa khoá cho tôi đi, cậu chủ đang đợi cô.”

Hàn Minh Thư: “… Cháu biết rồi”

€ô đưa chìa khoá xe cho chú Nam, sau đó cùng Tiểu Nhan xuống xe, vì hai người vẫn đang mặc đồ công sở nên không bắt mắt lắm.

Sau khi xuống xe, Tiểu Nhan kéo kéo quần áo trên người, nhìn xung quanh.

Phát hiện những người bước xuống xe đều mặc lễ phục, có người đi theo đôi vào, nhưng đa số đều độc thân, hơn nữa chủ yếu là nam.

“Mọi người đều mặc lễ phục, hôm nay là ngày gì vậy?”

“Đi vào thì biết”

Hai người được người làm dẫn đi lối khác, rất nhanh liền bỏ xa đám đông.

Càng đi về phía trước, lông mày Hàn Minh Thư càng nhăn lại: “Không phải nói anh tôi đang đợi tôi sao?”

“Đúng vậy cô Minh Thư, nhưng cậu chủ nói, để chúng tôi thay đồ trang điểm cho cô trước”

Thay đồ trang điểm? Hàn Minh Thư và Tiểu Nhan cùng nhìn nhau, Tiểu Nhan chỉ vào mình: “Còn tôi thì sao?”

“Cô Tiểu Nhan cũng vậy”

Tiểu Nhan: “… Xem ra tối nay có sự kiện gì thật, nhưng có thể cho tôi biết là sự kiện gì không?”

Người làm cười hiền hậu đáp: “Tí nữa hai cô sẽ biết”

Được rồi, hỏi nữa cũng vô ích.

Hàn Minh Thư và Tiểu Nhan bị dẫn đến phòng trang điểm, thời điểm Hàn Minh Thư nhìn thấy lễ phục thì không khỏi nhíu mắt nghiên cứu, so sánh với bộ lễ phục của Tiểu Nhan, bộ lễ phục của cô vô cùng trang trọng.

*Ôi trời” Tiểu Nhan đặt căm lên vai cô: “Anh trai cậu cho cậu biến hình để giới thiệu cho mọi người, xem ra dạ hội tối nay là chuẩn bị cho cậu”

Hàn Minh Thư: “..”

Bộ lễ phục trang trọng như vậy, Hàn Minh Thư nhìn về phía người làm: “Nhất định phải mặc sao?”

Người làm kia ra sức gật đầu: “Cậu chủ đã dặn cô Minh Thư nhất định phải mặc, bộ này được thiết kế riêng, đặc biệt gửi từ nước ngoài về”

Xem ra hôm nay cô không mặc thì không xong, Hàn Minh Thư gật đầu: “Được rồi.”

Mặc váy xong thì bắt đầu trang điểm, thật ra dạ hội còn cách một giờ nữa mới chính thức bắt đầu, nhưng mọi người vì nhận được lời mời của nhà họ Hàn nên hưng phấn đến trước giờ, cũng muốn nhân đây thăm quan nhà họ Hàn một chút.

Dẫu sao, bình thường không phải ai cũng có cơ hội đặt chân tới đây.

Ở Mạc Thành, trừ nhà của Dạ Âu Thần ra thì đây là nơi tất cả mọi người đều muốn đến.

“Cậu ơi, mẹ và dì Tiểu Nhan đến chưa ạ?”

lồi, người làm đang giúp họ thay quần áo”

*Ồ, tí nữa Bé Đậu Nành có thể đi gặp mẹ không ạ?”

“Chờ cậu giới thiệu mẹ con với mọi người xong, nếu mẹ con còn rảnh thì có thể”

“Cậu thay mẹ con tìm đối tượng xem mắt đúng không ạ?”

*… Cậu muốn cho người ở Mạc Thành biết mẹ con là con gái của nhà họ Hàn, hơn nữa mẹ con ở công ty ít người biết đến, nếu như càng nhiều người biết đến, sau này công ty sẽ càng lớn mạnh, hiểu ý cậu không?”

*À, vậy con hiểu rồi, cậu không chỉ giúp mẹ tìm đối tượng hẹn hò, còn giúp mẹ tìm công ty khách hàng nữa”

“Có đúng không cậu?”

“Ừm, con nói đúng”

Cổng nhà họ Hàn.

Một chiếc xe nhỏ màu đen lặng lẽ ngừng ở đây, màu đen của cửa kính che khuất hình dáng của người trong xe.

“Cậu Dạ, đây là thư mời tôi lấy được từ tay người khác, Hàn Đông này cũng thật xảo quyệt, lần này mời đều là giới kinh doanh ưu tú, hơn nữa đa số là đàn ông độc thân, có thể thấy dụng tâm rất lớn”

Trong chiếc xe đen, Dạ Âu Thần ngồi ở ghế sau giơ tay cởi hai cúc áo ở cổ, làm lộ ra yết hầu và xương quai xanh vô cùng mê người, mặt nạ trên mặt toả ra ánh sáng, dưới mặt nạ là một đôi môi mỏng đang cong lên hình cung.

“Muốn đem người phụ nữ của tôi giới thiệu cho người khác, vậy phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play