*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Địa điểm xem mắt là nơi Hàn Minh Thư không hề biết.

Cho nên Hàn Đông bảo chú Nam đưa cô tới, sau khi đến nơi rồi, chú Nam liền nói: “Cô Minh Thự, tôi tới công ty đón cậu chủ, lúc sau quay lại đón cô”

Hàn Minh Thư nghĩ đến việc ông ấy cứ phải đi đi lại lại, liền lắc đầu nói: “Không cần đâu chú Nam, chú về trước đi, tôi cũng không biết xem mắt đến lúc nào, tôi tự gọi xe về”

Trên thực tế cô nghĩ rằng, chú Nam đi đón Hàn Đông lúc sau vòng lại đây có lẽ mất khá nhiều thời gian.

Cô cảm thấy, buổi xem mắt này chắc không quá lâu.

“Vậy được, cô Minh Thư phải cận thận chút, nếu cần, cô Minh Thư cứ gọi vào số chú Nam nhé”

“Chú Nam, lái xe cẩn thận”

Sau khi chú Nam lái xe đi rồi, Hàn Minh Thư liền xoay người bước vào quán cà phê trước mặt.

Lúc này người trong quán cà phê chưa đông lắm, nhưng mà Hàn Minh Thư nhìn lướt qua liền xác định đối tượng xem mắt của cô vẫn chưa tới, bởi vì bên trong đều là người có gia đình, không có ai độc thân.

Cô chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ, phục vụ đi tới.

“Tôi vẫn còn đang đợi người, đợi chút nữa tôi sẽ gọi”

“Vâng thưa cô”

Hàn Minh Thư đưa tay lên nhìn thoáng qua thời gian, thời gian họ hẹn là hai giờ, còn hai phút là đến giờ.

Hy vọng đối phương là người đúng giờ.

Hàn Minh Thư lấy điện thoại ra, lướt story một chút.

Hôm qua đi công viên trò chơi, Nhan cùng Bé đậu nành chơi rất là vui, hai người chụp rất nhiều ảnh, nhưng cô không đăng story, mà chỉ tự chia sẻ cho bản thân cô.

Hai người nói rõ rồi, toàn bộ ảnh của Bé đậu nành sẽ không đăng lên bất kì trang mạng xã hội nào.

Lật từng tấm, Hàn Minh Thư nhìn những bức ảnh đó, khóe môi không tự giác mà nở nụ cười.

Sau giờ ngọ nắng chiều chiếu xuống con đường chính, ánh sáng từ cửa sổ vây quanh Hàn Minh Thư, cô cúi đầu ngồi ở chỗ kia dịu dàng cười, cảnh tượng yên bình đến lạ thường.

Tân Diên bước vào trong quán cà phê nhìn thấy cảnh này, ánh mắt cùng bước chân có chút ngập ngừng.

Ánh mắt anh ta nhìn quanh một vòng, nhanh chóng thấy rằng người trong quán cà phê không có ai độc thân trừ cô, đây là đối tượng xem mắt hôm nay của anh ta sao?

Hàn Minh Thư xem xong ảnh, đột nhiên cảm giác trước mặt có bóng ai đó, vây quanh tầm nhìn.

“Chào cô, tôi là Tân Diên”

Hàn Minh Thư ngẩng đầu lên, nhìn đối phương.

Chỉ là liếc mắt một cái, hai bên đều ngây ngẩn cả người.

“Cô, Cô có phải là..” Tân Diên có chút kinh ngạc mà nhìn cô, Hàn Minh Thư đứng dậy nhìn đối phương, trong lòng cũng rất kinh ngạc.



Hàn Minh Thư gật gật đầu, sắc mặt tương đối thờ ơ.

“Ngồi xuống trước đi” Tân Diên tiếp đón cô ngồi xuống, sau đó giơ tay gọi phục vụ.

Hàn Minh Thư liếc nhìn thời gian trên đồng hồ, đối phương đến muộn mười phút, đến câu xin lỗi cũng không có sao?

Gọi món xong, Tân Diên nhìn cô còn có chút xấu hổ: “Lần trước tôi đoán, cô đụng vào xe tôi có thể là duyên trời sắp đặt, chỉ là không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy lại được gặp mặt, hơn nữa lại là theo cách này”

Hàn Minh Thư ngước mắt: “Tôi cũng không nghĩ tới”

“Khụ..” Bởi vì việc lần trước cảm thấy không quen, hơn nữa lúc đó bên cạnh anh ta còn có một người con gái khác, cho nên bây giờ cùng Hàn Minh Thư xem mắt liền cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Hắn không nói gì, Hàn Minh Thư cũng không hỏi. Ban đầu lúc vào khi thấy cô nhìn điện thoại còn lộ ra nét dịu dàng, giờ phút này vẻ mặt ấy không còn nữa, vẻ mặt vô cùng thờ ơ, rõ ràng cho thấy buổi xem này không hề thú vị.

Hàn Minh Thư ban đầu cho rằng, nếu đối phương cũng không tệ lắm thì có thể xem xét.

Nhưng mà…Người này lại là người cô quen, hơn nữa bên cạnh anh ta còn có một cô gái, dáng vẻ kiêu ngạo của cô ta vẫn còn khắc sâu trong tim cô.

Xem ra cô bảo chú Nam đừng tới đây đón cô là một quyết định vô cùng sáng suốt.

Tân Diên vẫn luôn quan sát cô, thật cẩn thận hỏi một câu: “Cô Hàn… cô vừa từ nước ngoài trở về sao?”

Xinh quá, cô gái trước mặt quả thật rất xinh đẹp.

Hơn nữa cô không phải là con gái rượu, cũng không phải kiểu người thanh tú tao nhã, mà là thuộc về kiểu lạnh lùng mang một phong cách riêng. Đôi mắt và hàng lông mày cũng ít người sở hữu.

Cô vừa nhướng mắt, sự lạnh lùng trong ánh mắt càng sâu hơn.

Tân Diên không tự giác mà nuốt nước bọt.

Đàn ông thích rất nhiều kiểu phụ nữ, mà phụ nữ xinh đẹp đơn giản chỉ có vài kiểu.

Kiểu giống Hàn Minh Thư này là số ít, lần trước Tần Diên vừa gặp liền nhớ mãi không quên.

“Ừm” Hàn Minh Thư gật đầu: “Mới từ nước ngoài trở về không lâu”

“Khó trách cô Hàn khí chất không giống với những người khác, hy vọng buổi xem mắt hôm nay của chúng ta thành công”

Hàn Minh Thư nghe thế, nở miệng cười, cũng không có nói tiếp.

Cô cũng không có truy cứu đối phương vì sao đến trễ mười phút, cô không muốn quen anh ta.

Sau khi cà phê lên, có thời gian để ngồi lại rồi, câu hỏi của Tân Diên cũng bắt đầu nhiều lên.

“Cô Hàn ngày thường có sở thích gì để giết thời gian vậy?”

Hàn Minh Thư tùy tiện nói một cái, Tân Diên liền lập tức nói mình cũng thích cái đó, còn đề nghị có thời gian rảnh có thể cùng đi. Hàn Minh Thư lại không đáp lại, Tân Diên đề ra vấn đề khác, Hàn Minh Thư trả lời cho qua loa.



Nhưng, Tân Diên vẫn là muốn thay mình giải thích một chút.

“Kể cả cô không để ý, tôi vẫn muốn giải thích một chút, hôm đó người con gái trên xe kia là em của tôi, cho dù cô có hiểu lầm hay không”

Tân Diên giải thích xong, phía sau cách đó không xa truyền đến một tiếng cười.

Giọng nói ngọng nghịu, có vẻ như chế giễu khiến người nghe cảm thấy khó chịu.

Tần Diên theo bản năng nhăn mi lại, người này là ai?

Tại sao lại cười vào thời điểm này?

Mà sau khi Hàn Minh Thư nghe được tiếng cười này, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play