“Nói đi”

“Cậu ấy thích một bạn nam, muốn trở nên xinh đẹp hơn, cho nên mới giảm béo.”

Đến lúc này Mạnh Khả Phi vẫn không nói rõ chuyện Đương Viên Viên thích ai, nhưng cô ấy đã nói rõ nguyên nhân rồi, vốn cho rằng như vậy Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn sẽ bỏ qua cho cô ấy, nhưng sự thật lại không thế.

Ngay từ đầu Trương Hiểu Lộ đã có chút kinh ngạc, đáp án này so với những điều trước đó đáng tin hơn nhiều.

“Mập mạp như vậy cũng biết thích người khác à, Nguyệt Hàn cậu đã từng nghe thấy bao giờ chưa?”

Viên Nguyệt Hàn cười khinh thường nói: “Tớ nói mà, sao đột nhiên lại muốn giảm béo chứ, thì ra là đã động lòng xuân rồi. Cậu ta béo như vậy, cho dù có giảm béo thì cũng khá là khó coi nhỉ?”

Trương Hiểu Lộ ném bút sang một bên, vỗ vỗ gương mặt của Mạnh Khả Phi: “Nói từ sớm có phải tốt không, cậu cứ một câu cũng không thốt nên lời như vậy, cậu thật sự coi nó là chị em tốt của mình chắc?”

Sau đó Trương Hiểu Lộ buông tay ra, rốt cuộc Mạnh Khả Phi cũng có thể lấy lại tự do. Cô ấy dựa vào chiếc bàn lớn thở hổn hển, mặt đã đau tới mức chết lặng rồi, cũng không rõ đã bị tổn thương đến mức nào nữa.

Lát nữa cô ấy sẽ tới phòng y tế khám qua một chút xem Sao.

May là hai người họ không dò hỏi tới cùng, băng không phỏng chừng cô ấy thật sự không thể giấu được.

Sau khi Trương Hiểu Lộ nghe được đáp án mình muốn thì hài lòng trao đổi ánh mắt với Viên Nguyệt Hàn rồi chuẩn bị rời khỏi đó.

Nhưng mà trước khi rời đi, Trương Hiểu Lộ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, đột ngột dừng chân lại.

Cô ta vừa dừng lại thì tim Mạnh Khả Phi thót lên giống như đang ngừng đập vậy.

Cậu ta sẽ không hỏi thêm nữa chứ? Mạnh Khả Phi mơ hồ có thể tưởng tượng được, nếu hai người Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn kia được Đường Viên Viên và Uất Trì Diệc Thù không phải là anh em ruột, sau đó sế có phản ứng như thế nào.

Chỉ sợ đến lúc đó người bị bắt nạt chính là Đường Viên Viên.

Cho nên nếu như có thể không nói thì chắc chắn cô ấy sẽ không nói.

Đừng quay đầu lại, đừng quay đầu lại mà.

Mạnh Khả Phi thầm khẩn cầu trong lòng.

Nhưng mà ông trời lại không hề nghe thấy lời cầu nguyện của cô ấy.

Trương Hiểu Lộ quay đầu lại, hai mắt híp lại với vẻ nguy hiểm, cô ta nhìn chăm chằm về phía Mạnh Khả Phi.

“Không đúng lắm, nếu đáp án chỉ đơn giản như vậy thì ngay từ đầu sao cậu lại không trả lời được chứ?”

Thích một người thì có vấn đề gì mà phải che giấu kỹ như vậy, trừ phi Mạnh Khả Phi muốn che giấu người mà Đường Viên Viên thích thầm.

“Là ai?”

“Có chuyện gì vậy?” Viên Nguyệt Hàn thật ra vẫn chưa kịp lấy lại phản ứng, thấy sắc mặt của Trương Hiểu Lộ kỳ quái cũng phát hiện có chút không thích hợp, nhưng cố gắng như nào cũng không nghĩ ra được, chỉ có thể hỏi lại cô ta.

Trương Hiểu Lộ cười lạnh một tiếng.

“Có chuyện gì à, những lời này phải hỏi cậu ta mới đúng chứt”

Trương Hiểu Lộ lại một lần nữa túm tóc của Mạnh Khả Phi: “Người cậu ta thích là ai?”

Mạnh Khả Phi không ngờ tới Trương Hiểu Lộ vậy mà không ngu ngốc tới nỗi đó, nhanh như vậy đã tìm ra điểm không thích hợp, hơn nữa cô ta đã có thể đoán được đại khái rồi, cô ấy bực bội nói: “Cậu hỏi tôi làm gì? Trong lòng cậu không phải đã đoán được rồi hay sao?”

Cô ấy thật sự đã chịu đủ rồi!

Mạnh Khả Phi dùng một tay đẩy tay cô ta ra, nhân tiện hất tất cả đồ trên bàn xuống đất.

“Việc này thì có liên quan gì tới tôi? Nếu cậu đã thông minh như vậy thì có thể tự mình đoán được rồi, vậy thì cần gì hỏi tới tôi!”

Không ngờ cô ấy lại thừa nhận nhanh như vậy, Trương Hiểu Lộ không thể tin được trừng lớn mắt.

“Chuyện đó là thật à?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play